Edit + Beta: Hiron Ánh mắt Vệ Thời bừng sáng. Vẻ lạnh lẽo thường trực hóa thành tia sáng sắc bén, người đàn ông bao bọc Vu Cẩn trong bóng tối của mình, khí thế mạnh mẽ, nóng bỏng bao trùm lấy cậu. Vu Cẩn nuốt nước bọt, có một khoảnh khắc cậu tưởng như anh muốn hôn mình... Vệ Thời rút ra hai chiếc mặt nạ xanh lam bạc được cất giấu cẩn thận từ trong đống đầu đạn kim loại chất cao như núi. Vu Cẩn ngẩn người. Chiếc mặt nạ kim loại lạnh lẽo chạm vào khuôn mặt Vu Cẩn, khi đeo cho cậu, cậu thậm chí còn cảm nhận được bàn tay luôn vững vàng của anh hơi ướt mồ hôi, run rẩy rất khẽ... như muốn trao gửi cả phần đời còn lại. Vu Cẩn ngẩng đầu, những tia sáng nhỏ bé lọt qua khe hở của chiếc mặt nạ dày cộp. Vệ Thời nhìn đôi môi sắp bị mặt nạ che khuất của Vu Cẩn, bỗng khàn giọng nói: "Đợi chút nữa rồi đeo." Rồi người đàn ông hung hăng ấn Vu Cẩn vào vách kim loại của giếng phóng tên lửa, như mãnh thú khóa chặt đôi môi mềm mại của bạn đời, tận tình chiếm đoạt nụ hôn cuối cùng trước khi đeo mặt nạ. Hơi thở nóng bỏng quấn quýt. Vu Cẩn dùng tất cả nhiệt huyết đáp lại. Vệ Thời tì vào vách tường, tay trái luồn vào mái tóc xoăn tít của Vu Cẩn, tay phải lướt qua khuôn mặt, cổ, dừng lại ở dấu vết từng cắn xuống, bờ vai mảnh khảnh, cánh tay săn chắc, cho đến tay trái của Vu Cẩn. Mười ngón tay đan
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/soc-sao-bao-la-show-tai-nang-co-ma/2890919/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.