"Tôi muốn giấu em đi." Trong đầu Trì Ngư hiện lên ý nghĩ này, hắn rời khỏi cánh môi mềm mại của con người, giờ phút này, hắn như biến thành một con rắn mềm mại quấn quanh người Hạng Phỉ, hấp thu nhiệt độ cơ thể hơi lạnh trên người anh để an ủi nhiệt độ quá cao của mình.
Một là đòi, hai là cho.
Bầu không khí trong phòng nóng lên, hắn chạm vào nốt ruồi nhạt trên lông mày sĩ quan, lại đi xuống, bàn tay rất nóng, hắn vuốt ve hai má Hạng Phỉ.
Môi của sĩ quan rất đỏ —— Do hắn hôn, cằm cũng đỏ —— Dấu tay hắn vừa ấn ra, lưu lại một ít vết đỏ, còn có hai má, theo lông mày đi xuống dưới, Trì Ngư mờ ám vuốt ve anh, vuốt đến cái cổ yếu ớt.
Khoảng cách hắn nói ra câu kia chỉ là ngắn ngủi một cái chớp mắt, mí mắt Hạng Phỉ run rẩy, "Làm sao có thể...!Nhanh như vậy ư?"
"Không vui." Động tác của Trì Ngư cũng không mạnh, nhưng giam cầm Hạng Phỉ ở bên cạnh mình không cách nào nhúc nhích, "Rất nhiều năm rồi đó em."
Hắn nhíu nhíu mày, ánh mắt trong nháy mắt biến thành con ngươi dựng thẳng, lại trong nháy mắt ngắn ngủi biến trở về.
Mùi hôi thối trong phòng làm hắn không thích.
Không thể ở đây.
Hắn sẽ đưa người của mình trở lại biển.
Mang về giường ấm, nơi quen thuộc nhất, hoàn thành tuổi trưởng thành của riêng mình.
Ngôn Tình Sủng
Ánh trăng tan rã dưới từng mảng ánh trăng dịu dàng còn sót lại, nhân ngư ôm bạn đời của mình nhảy xuống biển.
Con người không thể thở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/soc-the-ma-han-la-nhan-ngu-nhu-vay/2010232/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.