Hắn lựa chọn trực tiếp xuất hiện trước mặt Hạng Phỉ cũng có ý nghĩ của mình, Hạng Phỉ không phải kẻ ngốc, xác nhận Trì Ngư không có uy hiếp.
Một người sống trong biển hoàng hôn sẽ giúp ích rất nhiều cho họ.
Mặt mày Hạng Phỉ rất anh tuấn, Trì Ngư chăm chú nhìn Hạng Phỉ là trong đầu hiện lên vô số khuôn mặt con người, cuối cùng lại biến thành đôi mắt sắc bén của Hạng Phỉ.
Chính xác mà nói, Hạng Phỉ là một trong những người có ngoại hình đẹp nhất trong vô số con người mà Trì Ngư đã từng thấy..
Diện mạo của anh không phải là ôn hương nhuyễn ngọc, khí thế quanh thân làm cho anh cũng không giống kiểu người như vậy.
Hạng Phỉ có một đôi mắt độc đáo, giống như vũng nước lạnh, thời khắc nào cũng ẩn chứa lạnh lẽo, đều nói ánh mắt là cửa sổ tâm hồn, nhưng nhìn vào ánh mắt anh, căn bản không thấy rõ suy nghĩ của Hạng Phỉ.
Không bao giờ biết bên trong sẽ là một vực thẳm hay bất cứ cái gì khác.
Hạng Phỉ cân nhắc nói, "Anh là dân bản địa chỗ này sao?"
Quả nhiên hỏi đến vấn đề này.
Trì Ngư chỉ vào biển hoàng hôn gật gật đầu, lại chỉ vào đảo hoàng hôn phía sau Hạng Phỉ lắc đầu.
Cái này có nghĩa là hắn đến từ biển hoàng hôn chứ không phải đảo hoàng hôn.
Đôi mắt của họ nhìn nhau.
Trì Ngư thấy Hạng Phỉ giảm bớt một chút địch ý với hắn, không còn cảnh giác như lúc đầu, ít nhất sĩ quan trước mặt còn hơi lại gần hắn một chút, khoảng cách trong vòng một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/soc-the-ma-han-la-nhan-ngu-nhu-vay/2010283/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.