Edit: Cháo
Thiệu Khê ở trong lớp học xem bài thi thử nửa tiếng, rồi lại chơi điện thoại 10 phút, lúc ngẩng đầu lên trong phòng chỉ còn lại một mình hắn.
Buổi trưa hắn không ngủ, lúc này cảm thấy hơi mệt, vậy nên kéo rèm cửa sổ lại, định nằm ngủ một giấc.
Chẳng qua còn chưa ngủ say, Thiệu Khê đã nghe thấy có người đang gọi tên hắn.
Trong giấc ngủ nông hắn vùng vẫy mấy giây, mắt lim dim ngẩng đầu lên nhìn. Khương Đào đang đứng trước mặt mình, có vẻ như quá nóng, cậu tháo tóc giả xuống cầm trong tay. Mái tóc ngắn lộn xộn trên đầu, nhưng váy ca rô đỏ vẫn còn mặc trên người, nhìn có vẻ không hòa hợp.
Trong cơn mơ màng Thiệu Khê cảm thấy cảnh tượng này quen quen, hắn híp mắt nghĩ một lúc lâu, mới nhớ ra là trong giấc mơ mà hắn đã nằm mơ đoạn thời gian trước.
Trong giấc mơ ấy Khương Đào cũng giống như bây giờ, phía trên mặc áo đồng phục của Thiệu Khê, phía dưới mặc váy đồng phục đứng trước bàn đối diện Thiệu Khê. Mái tóc ngắn bông xù, giọng nói nghe rất xa xôi.
“Trông đẹp không?” Khương Đào trong mơ hỏi.
“Đẹp.” Thiệu Khê nói.
Khương Đào cười một chút, lại hỏi: “Đẹp cỡ nào?”
Thiệu Khê trong mơ si ngốc nhìn Khương Đào, lẩm bẩm nói: “Không biết…” Hắn nói, “Cậu là người… đẹp nhất tôi từng thấy.”
Khương Đào nghiêng đầu một cái, “Vậy sao.” Cậu không bỏ qua mà hỏi tiếp: “Vậy cậu thích tôi không?”
Thiệu Khê gật đầu một cái.
“Muốn hôn tôi không?”
Đáp lại Khương Đào là những cái gật đầu không ngừng.
Vì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/soda-chanh-da/2299795/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.