Rất nhanh Tô San liền bị dẫn vào, Lục Minh Viễn có lòng muốn gạt cô ra, cũng không muốn quan tâm, chuyên tâm làm chuyện của mình.
Tĩnh tâm nhìn xuống tài liệu, bên tai vang lên tiếng hít thở nhàn nhạt của phụ nữ, thoáng một cái, hơn một tiếng đồng hồ liền trôi qua.
Lực chú ý lần nữa lại được khơi dậy, là bởi vì mùi trái cây ngọt ngào.
Lục Minh Viễn khẽ hít lỗ mũi, cau mày ngẩng đầu, lập tức là không biết nên khóc hay cười.
Chỉ thấy cô nhóc kia trên tay đang cầm một quyển tạp chí thời trang, trong miệng đang nhai kẹo cao su. Mái tóc không giống như thường ngày được chải chuốt tỉ mỉ, mà đang được buông xõa, làm cho người khác nhìn liền cảm thấy gần gũi.
“Cô đem chỗ tôi thành phòng trà rồi hả? Còn chuẩn bị rất đầy đủ.”
Đỉnh đầu truyền đến âm thanh có lực áp bức, tay Tô San khẽ run rẩy, trà trên tay thiếu chút nữa đổ ra.
Cô đem ly trà để lại trên bàn thật nhanh, rồi lại đem cuốn tạp trí nhét vào trong túi, dùng sức nuốt khối kẹo cao su trong miệng xuống thật nhanh, lại không cẩn thận bị sặc đến ho khan.
“Khụ khụ…….” Cô dùng sức vỗ ngực, khuôn mặt nhỏ bé ửng hồng, vành mắt cũng đỏ lên. Lục Minh Viễn ngồi ở xa nhìn thấy bộ dạng ngớ ngẩn của cô, tức giận trong lòng vô tri vô giác cũng hạ đi không ít.
Tô San nhìn thấy vẻ mặt Lục Minh Viễn có vẻ hòa hoãn, cũng không mượn chuyện sặc họ thu đồng tình nữa.
Cô dùng tay để hơi thở thông suốt, hổn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/soi-tai-gai-sac/2405765/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.