Ngày hôm sau, Thích Giai dậy sớm vào bếp nấu cháo. Dạ dày họ dạo này không mấy tốt, tối qua Lâm Tiêu Mặc uống nhiều, nếu buổi sáng lại uống cà phê, dạ dày sẽ không chịu nổi.
Đem gạo bỏ vào nồi cơm điện, Thích Giai mới vào nhà vệ sinh giặt quần áo hôm qua. Trước khi cô đến, vệ sinh nơi này đều thuê người đến dọn dẹp, chỉ là cô không thích người ngoài xâm nhập vào cuộc sống, hơn nữa áo sơ mi âu phục của Lâm Tiêu Mặc phần lớn được đặt sản xuất, không thể giặt tay, sinh hoạt trong nhà không nhiều, nên sau khi được anh đồng ý, cô liền không thuê người dọn dẹp nữa.
Đem quần áo ra, nồi cơm điện phát ra âm thanh, cô lau khô tay, vào phòng bếp múc cháo vào chén, lại vào phòng ngủ đánh thức Lâm Tiêu Mặc.
“Heo lười, mau rời giường đi!” Cô kéo màn cửa sổ, để cho ánh sáng chiếu vào phòng.
“Ừ.” Lâm Tiêu Mặc hiu hiu mở to mắt, trong cổ họng phát ra giọng lầm bầm bất mãn.
Thấy anh cuộn người lại, dúi đầu vào trong gối, Thích Giai bất đắc dĩ ngồi xuống, cười vỗ nhẹ mặt anh, “Không dậy sẽ bị muộn đó!”
Lâm Tiêu Mặc như trước không nói chuyện, chỉ vươn tới bắt lấy cổ tay cô, một chiêu này của anh Thích Giai mới phát hiện lòng bàn tay anh thật nóng. Cô vội vàng dùng tay kia sờ trán anh, cũng nóng đến dọa người, khó trách anh hai má ửng hồng, thì ra là phát sốt.
“Qua, nhiệt kế ở đâu?” Cô sốt ruột hỏi.
Lâm Tiêu Mặc chau mày không hé môi, tay dùng lực
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/som-yeu-tre-cuoi/2418028/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.