Nhân viên cửa hàng cảm thấy mình còn có thể cứu lại cứu một chút cảnh này, “Cái váy kia—”
“Đưa cho cô ấy.” Bạch Nhu Gia nhàn nhạt lên tiếng, “Nói không chừng Hạ tiểu thư sẽ nhất minh kinh nhân đấy?"
(*"Nhất minh kinh nhân" dùng để ví một người không ai biết trong một thời gian dài, đột nhiên thể hiện khiến người khác kinh ngạc.)
“Cũng có thể sẽ thất bại thảm hại nha?” Hạ Tiểu Nịnh chớp chớp mắt, “Bạch tiểu thư không ngại phát huy một chút Hồng Hoang chi lực trong lòng của mình chờ mong hiệu quả sao? Dù sao làm người xấu, cô rất có tiềm năng đó nha!”
“Tới chỗ này mua sắm, chỉ có nhanh mồm dẻo miệng là không đủ, cô còn phải có tiền, có thân hình. Hạ tiểu thư, mời.”
Bạch Nhu Gia chỉ phía phòng thử quần áo, sau đó liền thuận thế ngồi trên ghế sô pha bên cạnh.
Nhân viên cửa hàng rất nhanh bưng tới một chai rượu sâm banh vừa mới mở, cô ta cầm một ly trong tay, cổ tay nhẹ nhàng đong đưa, như là đang chờ đợi xem một hồi trò hay.
……
Hạ Tiểu Nịnh mang theo cái váy kia đi vào phòng thử quần áo, trước khi mặc thử len lén liếc mắt nhìn giá cả một cái, kết quả thiếu chút nữa bị một chuỗi con số 0 sáng ngời kia làm cho chóng mặt……
Quả nhiên phụ nữ đẹp đều là dùng tiền chất lên mà ra!
Cô yên lặng thu hồi tầm mắt, nhanh chóng thay váy trên người, sau đó đẩy cửa đi ra ngoài.
Ngoài cửa tập thể người bỗng nhiên đã trầm mặc.
Sâm banh ở bên miệng Bạch Nhu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-bao-tram-ty-mommy-toi-danh-call/1156094/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.