Hôm sau.
Diệp Anh đến cực sớm, kéo Hạ Tiểu Nịnh đến phòng khách mà trang điểm thật kỹ, “Làn da này của cậu thật là tốt đến không lời gì để nói, trắng đến dường như sáng lên, lại còn có thổi một chút liền vỡ.”
“…… Đó gọi là vô cùng mịn màng.” Hạ Tiểu Nịnh mười phần im lặng không nói.
“Đều cùng một ý,” Diệp Anh vừa giúp cô đánh phấn vừa nhìn xem Cố Lâm Anh bên cạnh, “Bác, mùa hè đan áo sao? Cho ai vậy ạ?”
Áo len kia vừa nhìn chính là cho nam, châm pháp cùng họa tiết đều rất chú ý, so với những cái bày bán trên thị trường không biết tốt hơn bao nhiêu lần.
Cố Lâm Anh liếc mắt nhìn con gái một cái, vẻ thần bí, “Đến lúc đó cháu sẽ biết.”
“…… Đại khái là anh con đi?”
Lúc trước gọi video nghe Hạ Ngật Khôn nói gần đây phải rời xa nhà chấp hành nhiệm vụ, cụ thể địa điểm không rõ, nhưng tuyệt đối rất xa xôi, hơn nữa phải rất lâu về sau mới có thể về nhà.
Cố Lâm Anh như cũ vẫn giữ bí mật: “Bây giờ không thể nói. Là một bất ngờ!"
“……”
Diệp Anh đem mặt Hạ Tiểu Nịnh một lần nữa ngoảnh trở về, “Không nên lộn xộn.”
Cô trời sinh đã tốt, khuôn mặt hơi chút trang điểm lên nhìn cũng đã rất xinh đẹp, chờ sau khi trang điểm toàn bộ, càng làm Cố Lâm Anh thiếu chút nữa nhận không ra, “Tiểu Nịnh, con đây……”
Đây vẫn là con gái mình sao? Rõ ràng chính là minh tinh đi ra từ trang báo!
Diệp Anh cười khanh khách mà giúp cô chải tóc,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-bao-tram-ty-mommy-toi-danh-call/1156118/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.