……
Lúc Hạ Tiểu Nịnh đến cửa sau, đối với những chuyện xảy ra lúc trước căn bản không thể nào biết được.
Bây giờ đứng ở ngoài cửa lúc này chỉ có một mình Phong Thanh Ngạn, quần màu đen, đẹp trai ngời ngời, mặt mày ở trong bóng đêm càng lộ ra vẻ thâm thúy.
Cô ngoảnh sang bên cạnh nhìn thoáng qua, còn chưa nói lời nào, chợt nghe anh buồn bã nói, “Đừng nhìn nữa, Mộ Đình Tiêu đã đi rồi.”
“Đi rồi?”
Vậy anh ấy hẹn mình tới nơi này làm gì nhỉ?
“Cậu ta bị người phụ nữ của mình đón đi rồi.” Phong Thanh Ngạn lại nói thêm một câu.
Lời này của anh cũng không có nói lung tung gì, tuy rằng trợ lý kia có già và hơi mập, nhưng cũng thật sự là người phụ nữ, hơn nữa cũng thật sự là người của Mộ Đình Tiêu.
“……”
Mộ Đình Tiêu từ lúc nào có bạn gái vậy nhỉ? Chẳng lẽ là vì hình tượng cùng sự nghiệp của mình nên tạm thời giữ bí mật?
Hạ Tiểu Nịnh trong lòng đã chấp nhận lời giải thích tự động bật lên của mình, đưa tay kéo túi của mình, “Anh kêu tôi tới nơi này là vì……”
“Vì cô bội tình bạc nghĩa.”
“À?” Cô mở to đôi mắt, phòng bị mà nhảy dựng ra sau, “Giữa chúng ta không có liên quan gì cả! Không có nói bừa!”
“Vừa rồi một chén cháo hải sâm kia chỉ nhỏ như vậy, ai có thể ăn đến no? Cho nên, cô chịu trách nhiệm.”
“……”
Là ảo giác sao? Cứ cảm thấy những lời nói này của anh lúc này ngoại trừ bá đạo ở bên ngoài, còn không hiểu sao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-bao-tram-ty-mommy-toi-danh-call/1156128/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.