Tác giả: Minh Nguyệt Khuynh Thành
Dịch giả: Sâu
______________
“Cô điên rồi sao?” Phong Thanh Ngạn ngực nhắc đến, đã suy nghĩ trước khi hành động, người nhanh chóng vọt đến bên cô, đỡ cây thang, “Ngã xuống cô sẽ gãy xương! Cô không phải truy tinh, vậy cô…… thích anh ta sao?”
Anh nghiến răng nghiến lợi nói được, cuối cùng, lại giống như mang theo một tia bất đắc dĩ than thở……
“Vâng, tôi thích! Tôi rất thích! Có thể chứ?”
Theo anh nói như thế nào cũng tốt, cô bây giờ muốn lấy về là bức ảnh làm bạn với ở trên giường bệnh, chiến đấu cùng thần chết vô số lần!
Hạ Tiểu Nịnh cũng lớn tiếng mà hét trở lại, nhưng tay vẫn là với không tới bức ảnh kia, nước mắt cô cũng bỗng chốc chảy xuống một chút.
Từng giọt từng giọt một mà rơi xuống, rơi xuống ở trên mu bàn tay của anh.
Phong Thanh Ngạn sửng sốt.
Nhìn ở nước trên mu bàn tay của mình ngưng tụ thành một vũng nhỏ, anh đương nhiên biết rõ đó là cái gì.
Rõ ràng là lạnh, lại làm anh cảm thấy nóng hổi như dầu.
Lại phá lệ mà không có ngẩng đầu nhìn cô.
Đã qua vài giây, anh bỗng nhiên buông lỏng tay đang nắm thang ra, đối với quản gia nghe tiếng mà đến nói, “Các người lại đây đỡ lấy cô ấy, giúp cô ấy lấy lại bức ảnh.”
Âm thanh, rất nhẹ.
Có vẻ như, còn mang theo một chút không muốn bị người khác phát hiện mất mát……
Hạ Tiểu Nịnh sửng sốt, như thể không tin anh sẽ đột nhiên nói chuyện tốt như vậy, chống một đôi con ngươi sương mù mênh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-bao-tram-ty-mommy-toi-danh-call/1156192/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.