Tác giả: Minh Nguyệt Khuynh Thành
Dịch giả: Sâu
_____________
Mộ Đình Tiêu đột nhiên dừng bước, xoay người về hướng fans hâm mộ bên này, sau đó nâng lên ngón tay thon dài như ngọc, nhẹ nhàng mà đặt ở lên đôi môi của mình, đẹp mắt làm tư thế “Xuỵt”.
Mọi người nghe theo lời anh đều như bị đột nhiên ấn xuống nút chế độ yên lặng, thật sự đứng yên tại chỗ, ngoan ngoãn mà không di chuyển, không gây ồn ào.
Hạ Tiểu Nịnh cũng cảm nhận được biến hóa bất thình lình, đang muốn ngẩng đầu nhìn xem chuyện gì xảy ra, một bàn tay đã đưa tới trước mặt cô.
Lòng bàn đường vân quẩn quanh, trắng nõn tinh tế, đốt ngón tay thẳng tắp lịch sự tao nhã……
Cô sửng sốt, người cũng đã được nâng dậy.
Mộ Đình Tiêu không biết tháo kính râm ra khi nào, đỡ cô từ trên mặt đất đứng dậy.
Hạ Tiểu Nịnh ngẩng đầu, vừa vặn cùng anh bốn mắt nhìn nhau……
Trong mắt, phảng phất chợt thấy được óng ánh sắc hoa, cô có chút hoảng hốt.
Chi lan ngọc thụ, kèm theo vầng sáng.
Dùng tám chữ hình dung Mộ Đình Tiêu giờ phút này, nhưng mà lại rất phù hợp.
Giờ phút này anh một thân áo trắng quần trắng, càng làm nổi bật lên làn da trắng của anh, thân hình cao dài, khí chất ôn nhã.
“Đừng để bị té nữa.” Anh ấm áp mà mở miệng, “Đứng vững.”
“……Ah.” Hạ Tiểu Nịnh ngơ ngác mà nhìn nụ cười êm dịu như gió của anh, gương mặt của cô mơ hồ mà bắt đầu nóng lên.
“Tiểu Nịnh, tận dụng thời cơ a!” Diệp Anh ở bên cạnh nhỏ giọng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-bao-tram-ty-mommy-toi-danh-call/1156316/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.