Tác giả: Minh Nguyệt Khuynh Thành
Dịch giả: Sâu
_____________
Nhiệt độ cơ thể của anh giống như luồng điện đột nhiên chạy qua thân thể, Hạ Tiểu Nịnh cả người đều muốn xốp giòn, mạnh mẽ chống đỡ rồi tranh thủ thời gian, chạy trốn thật nhanh đến dưới gầm bàn ăn, “Tôi thật sự không phải cố ý! Thật sự! Tôi xin thề!”
“……” Phong Thanh Ngạn đứng dậy, cúi đầu liếc liếc mắt một cái chỗ ngực bị móng vuốt của cô chà đạp qua.
Đã có chút trầy da, thậm chí, còn có chút sưng đỏ……
Anh nhắm mắt lại, hít sâu…… Nhịn xuống trong nội tâm tàn khốc xúc động muốn giết người vào giờ phút này, một lần nữa buộc lại dây lưng áo ngủ, “Cô đi ra.”
“Không ra.”
“Đi ra!”
“Đánh chết cũng không ra!”
“Cho dù cô không ra, tôi cũng có thể đánh chết cô!”
“……”
Suy nghĩ ba giây, cảm thấy anh có năng lực làm được điều này. Hạ Tiểu Nịnh nhanh chóng từ bàn ăn kia chui ra ngoài, cách thật xa anh, “Thiếu gia, tôi thật không phải cố ý phi lễ anh.
Nếu có thể, tôi tình nguyện để anh xem tôi như là không khí!”
“Cô nghĩ cô đối với tôi mà nói quan trọng giống như không khí?”
“…… Không có a!” Người đàn ông này não có vấn đề? Hạ Tiểu Nịnh nhanh chóng thay đổi từ, “Không bằng, anh đem tôi xem như giống như thả rắm đi? Tôi đi nghỉ ngơi! Phong thiếu ngủ ngon, Phong thiếu mơ đẹp, phong thiếu tạm biệt!”
Nói xong, nhanh chóng đi về phía căn phòng nhỏ.
“Đứng lại.”
Phong Thanh Ngạn thanh âm nặng nề mà truyền đến, như Định Hải Thần Châm,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-bao-tram-ty-mommy-toi-danh-call/1156364/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.