Một đôi tay vững chắc đỡ lấy người cô. Tô Dao hoang mang ngẩng đầu nhìn lên, không biết Cố Nguyên đã vào bếp từ lúc nào, đang cúi đầu nhìn cô. Anh khẽ vỗ nhẹ sau lưng cô, quay sang nhìn dì Chân đang ở trước mặt, giọng khẽ trầm xuống: “Dì Chân, có một số chuyện chưa rõ ràng, dì đừng tùy tiện nói như vậy, sẽ làm tổn thương người khác.”
“Con à, khờ quá đi!” – Dì Chân tức muốn nhảy dựng lên, giọng dì bất giác to lên – “Dì muốn tốt cho con, con lại nói dì như vậy! Sáng nay nếu không phải là chính mắt dì nhìn thấy vợ con ôm hôn người đàn ông khác ở công viên thì dì là bề trên của con có thể ăn nói hồ đồ hay sao?”
“Dì Chân!”
Cố Nguyên nhỏ giọng, muốn ngăn dì nói tiếp, nhưng tiếc là đã muộn, nghe thấy tiếng tranh cãi, bố mẹ anh đều đã đi xuống bếp.
“Làm sao có thể như vậy?”
Mẹ Cố Nguyên nhìn hai bên tranh cãi thì mơ hồ không hiểu. Cố Nguyên ôm lấy Tô Dao, rõ ràng là bảo vệ cô, còn dì Chân thì tức giận nhìn hai đứa đứng trước mặt.
“Mẹ à, không có gì đâu.”
Cố Nguyên tối sầm mặt lại, kéo Tô Dao đi ra ngoài: “Là anh không đúng, đã cãi hai câu với dì Chân.”
“Đi đâu?”
Mẹ Tô Dao trừng mắt, ngăn không cho Cố Nguyên và Tô Dao ra, nói nhạt: “Tôi vừa nghe thấy có người nói gì đó là ôm hôn người đàn ông khác. Ai ôm ai, hôn ai? Là con mắt nào chưa mở ra mà nhìn, ai nói cô trách nhiệm như vậy?
Mẹ Tô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-chung-sau-ly-hon/1330081/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.