Sáng sớm, Đỗ Lôi Ty đã bị Liêm Tuấn kéo ra khỏi ổ để đi làm.
Ngồi trong xe, cô mới sực tỉnh, vội nói: “Không được, em phải xuống xe.”
“Hối hận rồi à?” Liêm Tuấn hỏi.
“Không phải thế!” Đỗ Lôi Ty băn khoăn, “Em ngồi xe anh đến công ty anh làm việc, há chẳng phải cả công ty sẽ biết em có quan hệ với anh? Vậy cũng quá…”
“Chẳng lẽ em không muốn có quan hệ với anh?” Sếp tổng bắt đầu không vui.
“Điều đó không quan trọng, mà quan trọng là những tin đồn nhảm nhí sẽ truyền rất nhanh, nếu em ngồi xe anh đến công ty bị người ta nhìn thấy, chắc chắn họ sẽ không nghĩ rằng em là vợ anh, mà chỉ nghĩ em đang dụ dỗ anh.” Huhuhu… người ta thật sự bị cưỡng ép mà!
“Nói cũng có lý.”
Đỗ Lôi Ty đắc ý: “Sao nào? Anh cũng thấy em phân tích đúng chứ?”
Liêm Tuấn gật gù: “Thực sự là em đang dụ dỗ anh.”
Đỗ Lôi Ty: -_-|||
Do đó, kháng nghị không thành công, hai mươi phút sau, xe sếp tổng đã dừng dưới tòa nhà công ty.
Trước khi xuống xe, Đỗ Lôi Ty có cảm giác lúng túng như đang ăn trộm, nhìn ra ngoài cửa kính rất lâu, xác định không ai nhìn thấy mới mở cửa định bước xuống.
Bỗng nhiên, bàn tay mở cửa xe bị giữ lấy.
Đỗ Lôi Ty rất căng thẳng: Đừng… đừng thế mà…
Đã không kịp nữa.
Làn môi Liêm Tuấn đã áp vào môi cô, đầu tiên là nhấm nháp nhẹ nhàng, rời ra vài giây sau lại ép vào, sau đó điên cuồng như bão, chiếm đoạt hơi thở. Cả người cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-chung-voi-sep-tong/1298309/chuong-35-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.