"Tôi thích cậu" Một cô gái với thân hình mập mạp, xấu xí đang then thùng tỏ tình với một cậu con trai. Đó là Minh Ngọc và cậu con trai kia là Lâm Nhật
Lâm Nhật tỏ vẻ bất ngờ xong lại trưng ra khuôn mặt bực dọc. Còn Minh Ngọc đối diện chỉ cúi đầu xuống đất. Thầm lặng, hồi hộp chờ đợi một câu trả lời
Nhưng...
"Tôi không thích cậu. Làm ơn tránh xa tôi một chút" Anh lạnh lùng đâm thẳng vào tim cô một nhát rồi bỏ đi
Cô chạy theo nắm lấy anh, khóc lóc cầu xin trong đau đớn "Đừng bỏ đi mà, đừng đừng"
Bỗng nhiên một bàn tay của một cô gái đẩy cô ra, nắm lấy tay anh cùng anh đi bước. Cô ấy quay mặt lại nhìn, cười khinh bỉ với cô, trên miệng rõ ràng thốt ra 3 chữ "Đồ - Thua - Cuộc"
Minh Ngọc tỉnh giấc sau giấc mộng kinh hoàng ấy. Cô nhìn lên đồng hồ thì ra đã là 2 giờ sáng. Trong căn phòng tối đen, chỉ có ánh trăng ngoài cửa sổ hắt vào cho bên trong căn phòng một chút ánh sáng hư ảo
Trên vầng trán đã lấm tấm mồ hôi cùng tiếng thở dốc của cô. Minh Ngọc dần lấy được sự bình tĩnh. Đôi mắt kinh hãi của cô lúc nãy dần chuyển sang vô hồn, khuôn mặt vô cùng thống khổ
"Đ*t mẹ" Cô đau đớn nhắm mắt lại, ngẩng đầu dựa vào tường. Ánh sáng ánh trăng hắt vào cô làm cho không gian xung quanh cô càng thêm ảm đạm thêm
Minh Ngọc không ngờ lại mơ giấc mơ khốn khiếp này. Không kìm lòng được chửi thề lên một tiếng
Cái cảnh cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-cung-anh-mot-nam/952952/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.