"Diệp Thiên ca ca, huynh tìm ca ca có chuyện gì sao? Hay là để em gọi một cuộc điện thoại để hắn nhanh quay về!" Triệu Tiểu Văn rất lễ phép, cứ mở miệng là gọi Diệp Thiên ca ca, khiến Diệp Thiên nghe rất là thoải mái.
Diệp Thiên khoát khoát tay, cười, "Không cần không cần, ta cũng không vội, dù sao lần này về nước, về sau cũng không có ý định đi nữa, còn rất nhiều thời gian a. Đúng rồi, muội tên là gì?" Diệp Thiên chỉ lo ngắm mỹ nữ, cùng muội muội của Triệu Viễn hàn huyên cả buổi còn không biết tên người ta là gì.
Triệu Tiểu Văn cười ha hả nói, "Muội tên Triệu Tiểu Văn, Diệp Thiên ca ca người có thể gọi là tiểu Văn hoặc là Văn Văn đều được!" Triệu Tiểu Văn rất sáng sủa, cũng rất hay nói, khi đã trò chuyện thì triền miên không dứt, nói chuyện phiếm vốn không phải vấn đề gì lớn, thế nhưng mà Diệp Thiên lại ngồi đối diện trước mặt nàng. Triệu Tiểu Văn dường như không có mang áo ngực, ở vị trí này của Diệp Thiên vừa vặn có thể thấy hai hạt bồ đào trước ngực nhô lên, tuy không quá rõ ràng, nhưng ánh mắt Diệp Thiên rất sắc, nhìn quét qua cũng có thể thấy rõ.
Diệp Thiên trong đầu toàn ý nghĩ đen tối,Triệu Tiểu Văn còn chưa phát dục hoàn toàn, bộ ngực trẻ trung hơi hé mở, giống như nụ hoa chớm nở ở hiên nhà. "Ân, vậy ca ca goi muội như thế nào?" "Ca ca gọi muội là Văn Văn!" Triệu Tiểu Văn không có che giấu, Diệp Thiên hỏi cái gì nàng trả lời cái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-cung-me-ke-y-ta/205994/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.