Tô Mỹ Phượng không cần cúi đầu cũng có thể cảm nhận được một đạo ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào chỗ kín của mình, chẳng những không có tức giận, ngược lại chủ động đem chân mở ra một chút, giúp cho Diệp Thiên nhìn càng thêm tinh tường, trong lòng Tô Mỹ Phượng bỗng dưng có cảm giác kích thích, cảm xúc này từ lúc ly hôn đến giờ nó mới xuất hiện lại.
Tuy rằng có qua lại với Diệp Sơn lúc còn sống, nhưng về sau khi hai người gặp mặt phát hiện người và vật đã không còn, căn bản khổng thể trở lại cảm giác như khi còn trẻ, nàng trong lòng mình cũng minh bạch, nàng không hề yêu Diệp Sơn, chỉ là tiếc nuối năm đó không đến với nhau mà thôi.
Hiện tại, Tô Mỹ Phượng đối với Diệp Thiên nhi tử Diệp Sơn lại tìm được cảm xúc của trái tim, khiến cho nàng phảng phất quay về thời thiếu nữ.
Nhân sinh có rất nhiều điều tốt đẹp, nhưng mất đi sẽ không lấy lại được, Tô Mỹ Phượng thật vất vả tìm kiếm trên người Diệp Thiên xúc cảm tim đập thình thịch ngày đó, cảm giác loại này không hề dễ có, nàng lại không muốn mất đi. "Tiểu Thiên, làm sao vậy?" Tô Mỹ Phượng biết rõ Diệp Thiên đang nhìn chỗ đó của mình, nhưng nếu chỉ vẻn vẹn như vậy, chưa đủ để cho nàng thỏa mãn, nàng càng hi vọng Diệp Thiên sẽ nhìn ngắm mình lúc cơ thể không mảnh vải che thân, nữ nhân cực kỳ ưa thích nam nhân mà mình yêu dùng ánh mắt nóng rực soi xét, Tô Mỹ Phượng cũng có ý nghĩ như vậy, cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-cung-me-ke-y-ta/206013/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.