Edit: Thanh Thạch
Trên bàn cơm, không khí giữa hai người có chút ngưng trọng.
Vương Đại Hổ im lặng gắp một đũa rau chân vịt xào hạnh nhân[1] vào bát Lý Thanh Nhiên rồi lại cúi đầu bới cơm.
Lý Thanh Nhiên khẽ cắn môi, há miệng tựa hồ muốn nói gì nhưng cuối cùng lại không nói được một chữ.
Buổi tối hai người nằm trên giường, ở giữa cách một khoảng, đưa lưng về nhau mà ngủ.
Đồng hồ treo trên tường phát ra âm thanh tích tắc khiến người ta phiền chán. Đến khuya, bên ngoài bắt đầu đổ mưa.
Vương Đại Hổ mở mắt, thở dài một hơi.
Hắn ngồi dậy, xỏ dép lê, mở cửa phòng. Tuy rằng phòng khách tối đen nhưng chỉ cần liếc mắt một cái liền nhìn thấy thân ảnh tinh tế đứng bên cửa sổ sát đất.
Vương Đại Hổ chậm rãi đi qua, lại dừng lại cách cậu một khoảng.
Mưa tí tách đập trên mặt kính, từ nơi này nhìn ra, thế giới ngoài cửa sổ đều biến thành một mảng mưa gió mông lung.
Lý Thanh Nhiên hơi quay đầu lại, cặp mắt luôn thanh lãnh lúc này tựa hồ có vẻ dịu dàng hơn, nhìn Vương Đại Hổ, cậu có chút tủi thân nói: “Em lạnh.”
Sau đó, chỉ nháy mắt sau đó, cậu liền rơi vào một cái ôm nóng bỏng.
Gắt gao ôm lấy thân thể gầy yếu trong lòng, Vương Đại Hổ ngửi mùi hương thanh nhã giữa làn tóc, thở dài thầm nghĩ: Người này cỡ nào tuỳ hứng, cỡ nào khó đoán a!
“Chân cũng đau.” Thanh âm rầu rĩ tiếp tục uỷ khuất nói.
Vương Đại Hổ nghe vậy, dứt khoát khoanh chân ngồi xuống đất, ôm cậu lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-lai-chi-de-yeu-em-lan-nua/1706076/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.