Trữ Phong về đến nhà, chào hỏi cha mẹ rồi lên lầu tìm Trữ Nhu. Gõ cửa phòng Trữ Nhu, rất nhanh đã có người mở cửa, nhìn thấy Trữ Phong, cô liền chu cái miệng thể hiện mình đang rất không vui.
"Làm sao vậy?" anh cười hỏi. Anh nhớ rõ đã rất lâu rồi không thấy bộ dạng làm nũng này của cô, tiểu cô nương sau khi lớn lên thì đã không còn làm hành động đó nữa.
"Anh cùng với học trưởng Dung Tuân đi ăn cơm à?" Trữ Nhu hỏi, ngữ điệu chuyển sang ôn hòa hơn.
"Ừ." Trữ Phong đã báo với trong nhà là đi tìm bạn cùng bàn ăn cơm nên đương nhiên cô sẽ biết. Thực ra anh cũng không có ý nói cho cô biết việc mình và Dung Tuân ngồi cùng bàn, là do có một hôm Trữ Nhu mua được đồ uống giảm giá ở siêu thị, mang đến lớp cho anh thì nhìn thấy.
"Thế mà không đưa em đi theo." Trữ Nhu bất mãn mà oán giận.
Trữ Phong khẽ cười cười nói: "Lần sau đi, lần sau nhất định anh sẽ nhớ gọi em." Còn chuyện lần sau là lúc nào thì anh cũng chưa biết.
Thực ra sau khi chuyện Dung Tuân tự sát xảy ra, nhìn thấy tình trạng của cô, cùng với một đoạn tự sự cuối sách của Dung Tuân khiến anh có thể chắc chắn rằng Trữ Nhu vẫn luôn thích Dung Tuân, trong lòng cậu đều biết rõ ràng chỉ là không thể đáp lại. Một đời này, anh đã xác định sẽ ở bên cạnh Dung Tuân, cậu cũng vẫn luôn thích anh cho nên Trữ Nhu đời này cũng sẽ không có cơ hội. Nhưng mà tâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-lai-de-chuoc-loi/2551138/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.