Chương 125
Hắn há miệng, tốc độ cực nhanh niệm kinh, xá lợi tử lại xoay nhanh, vô vàn ánh sáng vàng như lưới trời lông lộng bủa vây, mạnh mẽ kéo luồng khói đen hút vào xá lợi tử! Ánh sáng trên xá lợi tử vụt tắt, nó lập tức rơi xuống nệm giường.
Cố Minh Viễn thở hät ra một hơi, lúc này mới chầm chậm mở mắt.
Hắn thu hồi xá lợi tử, cẩn thận đỡ Diệp Vãn Tình nằm xuống, lại đối diện với một đôi mắt mở to.
Cố Minh Viễn: “
Ngươi…
Đôi mắt Diệp Vãn Tình đã có tiêu cự, nhưng lúc này tiểu cô nương lại không giống lúc bình thường.
Đôi mắt không bình lặng, cũng không thấu triệt, nó tuyệt vọng, bi ai, yếu ớt đến cùng cực, như mảnh bằng mỏng tựa cánh ve, khẽ chạm vào liên tan vỡ.
Diệp Vãn Tình khẽ thì thào: “Đứa bé…
Cố Minh Viễn chân chờ một lúc, rồi đưa tay vỗ nhẹ lên đầu nàng: “Không phải lỗi của ngươi.”
Diệp Vãn Tình ngước lên nhìn hắn, bàn tay để bên hông của Cố Minh Viễn bất giác siết lại.
Hắn lại nói: “Không phải lỗi của ngươi, đừng tự trách chính mình”
Diệp Vãn Tình nhìn hắn hồi lâu, rồi đột nhiên vùi mặt vào cánh tay hắn bật khóc nức nở.
Cố Minh Viễn đứng im, cánh tay phải bị nàng ôm lấy, nước mắt nóng hổi thấm ướt tay áo của hắn, dường như có thể làm bỏng cả da thịt.
“Tiểu thư, em để cháo trên bàn, lúc nào người đói thì ăn nhé?”
Cẩm Tú cẩn thận dò hỏi, Diệp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-lai-lam-me-ke-cua-chong-cu/1405479/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.