Chương 170
Tiếng hô vang vọng cả một góc trời.
Cố Minh Viễn cất giọng: “Đều đứng lên hết đi.”
Hắn nhìn Bùi Viện Viện run rẩy đứng đó, lạnh lão nói: “Bôi nhọ thân quyến của mệnh quan triều đình là tội lớn, vu oan hãm hại thế tử phi tội càng lớn hơn.”
Bùi Viện Viện lung lay sắp ngã, sắc mặt trắng bệch như người chết.
Cố Minh Viễn phất tay, có mấy binh lính tiến lên bắt nam nhân kia và nha hoàn của Bùi Viện Viện lại.
Cố Minh Viễn nhìn Bùi Viện Viện: “Tội lớn như vậy, đương nhiên phải đưa đến hình bộ điều tra kỹ càng.
Bùi Tiểu thư là người có hiêm nghi, cũng đến hình bộ một chuyến đi.”
Cố Minh Viễn nói xong, binh lính đã áp giải ba người đi, Bùi Viện Viện không dám nói gì, co rúm lại đi theo binh lính.
Trong đầu nàng ta là ánh mắt đáng sợ của Cố Minh Viễn, đáy lòng lạnh lẽo hoảng hốt.
Đợi người đi rồi, Cố Minh Viên mới nhìn về phía thiếu nữ cao quý kiêu ngạo như hạc trắng đứng ở kia.
Thực ra hắn đã xuất hiện từ sớm, nhưng vẫn ở chỗ khuất âm thầm theo dõi diễn biến, biểu hiện của Diệp Vãn Tình khiến hắn kinh ngạc giật mình không nhỏ.
Một tiểu cô nương mới lớn mười bảy tuổi, còn là một Tiểu thư khuê các cửa lớn không ra cửa nhỏ không bước, nhất là hoàn cảnh nuôi dạy Diệp Vãn Tình chỉ là một Diệp phủ nhỏ bé suy sút.
Thế mà Diệp Vãn Tình vẫn có được khí độ và phong thái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-lai-lam-me-ke-cua-chong-cu/1405566/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.