Blue Rose? Đây vốn là quán bar tốt nhất trong thành phố, anh đã từng đến đó vài lần cùng Mạnh Đình. Tuy là trang hoàng tráng lệ, nhưng vẫn không thể che giấu được mùi vị dâm mỹ. Tần Dịch Hoan hơi chau mày, liếc nhìn Triệu Ngạn Kiều đang ngồi nhắm mắt nghỉ ngơi trên ghế sofa liền lặng lẽ bước đến cổng vòm, mới mở miệng hỏi: “Có chuyện gì sao?”
Mạnh Đình không nghe ra sự mất hứng trong lời nói của anh, mà là một vẻ đã phát hiện được bảo vật, nói liên tục: “Đừng hỏi, mau tới đây! Có việc gấp! Cho anh 20 phút!”
“Rốt cuộc là làm gì?” Tần Dịch Hoan hơi cao giọng, phát hiện Triệu Ngạn Kiều tò mò nhìn về phía này liền hạ âm lượng xuống, chỉ là khẩu khí kia đã không che giấu được vẻ bất mãn.
“Rốt cuộc anh có chuyện gì hả? Cô ấy mang thai bảy tháng rồi, thân thể đi lại bất tiện, nếu đúng là rất gấp thì hãy đến nhà tôi đi!”
Ở đầu bên kia, vẻ mặt Mạnh Đình rất quái dị, anh ngoáy ngoáy lỗ tai, dường như không thể tin nổi những gì mình nghe được. Tình cảm của Tần Dịch Hoan và Triệu Ngạn Kiều tốt như thế từ lúc nào vậy? Lại còn nghĩ cho cô ấy nữa! Đây quá không khoa học rồi!
“Dịch Hoan, anh chắc chắn không uống nhầm thuốc chứ?” Mạnh Đình cầm điện thoại, thận trọng hỏi.
“Nếu như không có việc gì thì tôi cúp máy đây!” Tần Dịch Hoan lười cùng anh ta nói nhảm, dời điện thoại ra khỏi tai, định ấn phím kết thúc.
“Đừng! Đừng!” Mạnh Đình ở bên kia la to: “Có người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-lai-sinh-em-be/1220677/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.