"Ba -- ba --"
Nhiệt độ hơn 30 độ khó thở như bị bao chùm trong nhà kính, tiếng ve kêu râm ran đánh thức Thẩm Thanh đang nằm trên giường.
Cô xoa xoa đầu có chút đau, chậm rãi mở mắt ra ngồi dậy, lúc này truyền đến âm thanh nói chuyện ở gian ngoài.
"Không phải chỉ là rơi xuống nước sao? Cô ta chỉ là một thôn phụ làm ra vẻ cho ai xem, có thể gả cho anh ta đều là phúc khí của của cô ta, còn nghĩ mình thật là phu nhân chủ nhiệm sao mà không làm việc?"
"Mẹ người đừng như vậy, anh cả cưới cô ta về chính là để hầu hạ một nhà chúng ta, con cũng sẽ không nuông chiều cô ta."
Thẩm Thanh nghe lời này xong, nhăn mày, cuộc nói chuyện vừa xa lạ vừa quen thuộc này làm cô khiếp sợ.
Cô chạy tới trước gương, nhìn khuôn mặt không tì vết nhưng không ngăn được vẻ non nớt này, con ngươi mở rộng.
Ngay vừa rồi, cô vừa kết thúc sinh mệnh đau ốm cả đời, bên cạnh không một thân nhân bằng hữu, ngay cả lúc lâm chung cũng không có một người đưa tiễn.
Cô nhớ lại đời trước, hối hận lại hối hận, đau khổ nhắm mắt.
Thẩm Thanh cho rằng đã trải qua một đời đau khổ, trời cao có lẽ thương tiếc cô từ khi sinh ra chưa có một ngày lành, kết quả không nghĩ tới mở mắt ra, cô lại quay về thời điểm chính mình còn trẻ.
Thẩm Thanh cười khổ trong lòng, chuyện này không thể tưởng tượng lại có thể phát sinh trên người cô, rốt cuộc là may mắn hay bất hạnh đây?
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-lai-thap-nien-70-thon-thao-theo-duoi-nuong-chieu-ta/1766011/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.