Rời khỏi nghĩa trang lúc đêm muộn, dù An Lương không tin vào ma quỷ nhưng vẫn toát mồ hôi lạnh khắp người. Toàn thân anh lạnh buốt, chỉ trừ bàn tay phải.
Hai người rời khỏi nghĩa trang bằng con đường nhỏ, An Lương hít sâu một hơi, nhìn Tần Hoài dưới ánh đèn đường vàng nhạt, “Ngày mai mấy giờ toà thẩm vấn?”
An Lương tắm rửa xong bước ra, thấy Tần Hoài đặt bộ đồ ngủ và quần lót mới cho anh trên kệ trước nhà tắm. Anh cầm bộ quần áo còn chưa xé bao bì, vừa lau tóc vừa nhíu mày: Đều là nhãn hiệu anh thường mặc.
Tần Hoài mở cửa, nghiêng người để anh vào trước, khẽ cười nói, “Vào đi.”
Bởi vì Tần Hoài vẫn nắm tay anh, chưa từng buông ra một phút.
Tần Hoài từ phòng bếp bước ra, đưa một cốc nước ấm cho An Lương ngồi trên ghế, “Uống nước đi, nhà em không chuẩn bị sẵn đồ uống, ngại quá.”
An Lương hổn hển vuốt ve tấm lưng Tần Hoài, cảm nhận làn da khỏe khoắn mịn màng và trái tim mạnh mẽ dồn dập trong thân thể cậu.
Ngọn lửa trong lòng An Lương ngùn ngụt bốc cao, cả thân thể nóng rực mà khoan khoái.
Hai người rời khỏi nghĩa trang bằng con đường nhỏ, An Lương hít sâu một hơi, nhìn Tần Hoài dưới ánh đèn đường vàng nhạt, “Ngày mai mấy giờ toà thẩm vấn?”
Cuộc đối thoại này thật sự hơi kỳ quặc, nhưng An Lương đã mở đầu nên đành phải kiên trì tiếp tục, “Tôi ngủ cũng ngon lắm.”
Ngày hôm nay sẽ là bước ngoặt trong cuộc đời Tần Hoài, còn anh sẽ dùng thân phận mập mờ để
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-ngam-tay-bac-vong/311105/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.