Chỉ trong nháy mắt, Thiên Hồ với Tỷ Ni tìm kiếm tới cạnh giếng. Thiên Hồ giận dữ khôn tả, vừa tìm kiếm vừa mắng chửi, chân của mụ đi tới đâu là đá bay lung tung tới đó.
Thanh Lam ôm chặt lấy Lan nhi, ngồi sát vào vách đá, không dám thở mạnh, trong lòng hồi hộp. Có tiếng của Tam Nhỡn Tỷ Ni nói vọng xuống rằng:
- Tiểu tử ẵm đồ đệ của bần ni đi như thế, chắc y không thể nào đi xa được đâu. Chúng ta nên chia nhau mỗi người đi một ngả, như vậy chắc thể nào cũng tìm thấy y.
Hình như lão ni muốn thương lượng với Thiên Hồ vậy, nhưng ngờ đâu Thiên Hồ lại dùng giọng mũi kêu "hừ" một tiếng, rồi trả lời rằng:
- Chia đường mà đuổi ư? Mụ muốn một mình dụ dỗ con ta đi hay sao? Nói thực cho mụ biết, con nhỏ mà tiểu tử họ Giang đó ẵm là con gái của ta, mụ khỏi quan tâm tới làm chi!
Tam Nhỡn Tỷ Ni tức giận khôn tả, quát tháo:
- Sao bà lại biết nó là con gái của bà? Bần ni có phải là người đi cướp con gái của người ta như bà tưởng tượng đâu?
- Thế ngươi làm sao lại biết nó là đồ đệ của ngươi? Chẳng lẽ Thiên Hồ này cướp đồ đệ của người ta về nhận làm con gái hay sao?
Hừ! Ngày hôm nay, nếu không tìm thấy tiểu tử ấy, ta nhất định không chịu để yên cho ngươi đâu!
- Tìm không thấy đồ đệ của bần ni, bần ni cũng không chịu để yên cho Thiên Hồ ngươi đâu!
Hai người đều không chịu lép vế
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-nu-hiep-hong-y/1875986/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.