Bôi xong, Thanh Hề mở mắt nhìn Phong Lưu nói: “Đình Trực ca ca, lần sau có thể bôi thuốc khi thiếp đã ngủ không.” Thuốc này tất nhiên là không chỉ bôi có một lần.
Tay Phong Lưu run lên, không thể không thừa nhận, hắn rất tình nguyện làm việc này.
Phong Lưu đi rồi, Thanh Hề nằm nghỉ nửa ngày đã thấy ổn hơn, đến xế chiều bụng cũng hết đau, cho thấy Đào mama rất có năng lực, không hổ là người trong cung.
Chỉ ba ngày sau Thanh Hề đã khỏe hoàn toàn, tự tới chỗ Đào mama ở nói lời cảm ơn.
Đào mama tuy khoa trương thân phận, lúc nào cũng có vẻ cao cao tại thượng, nhưng Thanh Hề đích thân tìm bà ấy nói lời cảm ơn cũng như nịnh bà ấy, tuy bà ấy không thể hiện ra mặt, nhưng với hành động đó của Thanh Hề vẫn rất cao hứng.
Thanh Hề sai Lâm Lang đứng chờ ngoài cửa, một mình vào nói lời cảm tạ với Đào mama. Thanh Hề đỏ mặt ngượng ngùng, nhưng uống hết chén trà vẫn ko đứng dậy, Đào mama liền hiểu là nữ chủ nhân này có chuyện muốn nói riêng.
Vì thế Đào mama sai nha hoàn Hồng Hỉ của mình ra, trong phòng chỉ còn lại bà ấy và Thanh Hề.
“Phu nhân có chuyện thỉnh nói thẳng.”
Thanh Hề đỏ mặt, cố gắng nói rõ mục đích với chất giọng nhỏ nhất có thể.
Đào mama thầm nghĩ trong lòng, vị phu nhân Quốc công này tuy còn trẻ, nhưng hiểu biết không ít, các phu nhân khuê các bình thường chỉ sợ không bao giờ nghĩ đến vấn đề này, chỉ có những hồng nhan giam mình trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-quy-nhan/1852117/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.