.
Triển Phi khôi phục rất nhanh. Có thời điểm dù không thể khống chế cảm xúc, hắn sẽ không khóc, nhưng cũng không nói chuyện, chỉ im lặng mỏi mệt để Quý Ngật Lăng ôm vào ***g ngực, cố gắng điều chỉnh hô hấp.
Vài phút yên tĩnh như vậy qua đi, Triển Phi nhẹ rời khỏi người Quý Ngật Lăng đi vào phòng tắm, khi hắn một lần nữa bước ra đã không nhìn thấy bộ dáng mất kiểm soát đâu nữa, vẻ mặt bình tĩnh, không chút biểu tình. Đương nhiên nếu có thể bỏ qua hai vành mắt đen cùng tơ máu thì càng hoàn mĩ.
Nhìn Quý Ngật Lăng đang nằm trên giường quan sát hắn, Triển Phi xoay người đi lấy hòm thuốc nhỏ rồi đến bên người cậu, bắt đầu giúp cậu bôi thuốc.
Vết cắn không sâu, nhưng da bị rách chảy máu, đã vậy còn bị nước mắt thấm ướt, chẳng khác nào sát muối lên vết thương.
Lấy nước sạch rửa miệng vết thương, sau đó đơn giản sát khuẩn, hắn vốn chỉ định dùng băng cá nhân dán lại, nhưng lại phát hiện miệng vết thương không nhỏ, dùng băng cá nhân không tốt lắm, rốt cuộc vẫn phải buột lại bằng băng vải.
“Thật xin lỗi. . . . . .” Triển Phi không dự kiến chính mình lại có thể đi cắn Quý Ngật Lăng như vậy.
Nhìn thẳng vào đôi mắt xám của Triển Phi, Quý Ngật Lăng vươn tay, sờ sờ gò má lạnh lẽo của hắn, nhàn nhạt nói một câu, “Đi ngủ sớm một chút, ban ngày còn phải làm việc.”
Triển Phi nghe lời cậu gật gật đầu, sau khi dọn dẹp hòm thuốc thì trở lại giường, cởi áo ngủ, nhấc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-sat/1682271/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.