.
Đêm nay có chút điên cuồng, không biết là do tác dụng của cồn, hay do hiệu ứng lãng mạn mà những hình ảnh phản chiếu của các khối kiến trúc lịch sử huy hoàng ẩn hiện trên mặt sông tạo thành. Sau khi bỏ qua hết thảy, Quý Ngật Lăng dường như nhớ lại thời thanh niên trước kia, tuổi trẻ không có chỗ cho sợ hãi, không bị trói buộc, cũng không cần cân nhắc đến tương lai, thầm nghĩ đến cái tuổi mặc sức phóng túng hôm nay để tận hưởng niềm sung sướng khoái lạc ngay lúc này.
Không kiêng kị chuyện đồng tính ôm hôn nồng nhiệt trên đường lớn. Khi một chiếc xe thể thao nửa đêm chạy vượt qua vang lên tiếng còi xe, hai người điên cuồng cởi áo khoác, cuồng vọng giơ lên cao rồi vứt bừa sang một bên, vừa khiêu khích lại không thể kiềm chế. Sau khi trận còi xe vang dội theo gió biến mất, Triển Phi liền hung hăng cắn xuống bên cổ Quý Ngật Lăng, cảm giác có chút đau kích thích Quý Ngật Lăng không tự chủ mà phát ra tiếng rên rỉ. Cậu đem tay Triển Phi đang giữ thắt lưng của mình chuyển đến bộ vị nóng hừng hực, nắm lấy tay hắn tùy ý ma sát.
“Lăng . . . . . . cậu muốn châm lửa đấy à.” Lời nói có chứa chút cảnh báo, nhưng lại trái ngược với động tác, Triển Phi gắt gao dùng bộ vị cũng đang nóng phỏng tay của chính mình húc vào dục vọng của người trong lòng. Môi lưỡi vốn dĩ đang nhay cắn sườn cổ Quý Ngật Lăng cũng không thể nhẫn nại mà hướng về phía trước tìm môi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-sat/1682306/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.