.
Mang Triển Phi đặt lên giường, Quý Ngật Lăng lấy dầu hoa hồng vẽ loạn lên phần bụng bầm tím nghiêm trọng của hắn, chính cậu vừa rồi vì muốn trút giận nên hết quyền đến quyền khác không hề nương tay lưu lại trên đó, nơi ấy bây giờ bị một mảng tím bầm, khó trách hắn phun ra máu tươi.
Dùng dầu hoa hồng gay mũi nhẹ nhàng xoa bóp, Triển Phi vẫn đang mê man, so với hôn mê thì giống ngủ say nhiều hơn, thể lực trong thân thể cạn kiệt, hơn nữa tinh thần còn bị kích thích khiến hắn triệt để sụp đổ. Nhưng dù ngủ say, đôi mày kia vẫn nhíu chặt, miệng mím lại, cả khuôn mặt đều lộ vẻ căng thẳng, giống như bị người ta cướp mất của hắn mấy trăm vạn.
Nhìn nhìn, động tác trên tay dần ngừng lại. Quý Ngật Lăng lặng im ngắm gương mặt từng rất đỗi quen thuộc nhưng hiện tại lại có vài phần xa lạ. Ngũ quan vẫn như trước khắc sâu, đôi mắt dù không lớn nhưng cũng đủ sắt bén, khi đôi con ngươi màu xám tro đặc biệt lạnh lùng nhìn kẻ nào sẽ khiến kẻ đó có một loại phức cảm tự ti mãnh liệt, không tự chủ mà cúi đầu. Còn nhớ rõ chính cậu khi ấy, cũng từng bị đôi con người này giết chết, sau đó quật cường dời tầm mắt, cố chấp không muốn quay đầu nhìn lại. Không phải Quý Ngật Lăng thật sự có bao nhiêu thanh cao, chẳng qua là vô pháp nhìn thẳng vào đôi mắt của Triển Phi, loại cảm giác này giống như bị mãnh liệt rơi xuống vực thẳm, khiến cậu theo bản năng sinh ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-sat/1682329/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.