Nó và Vi ngồi ăn yên bình, ko 1 ai dám đến đá động mà ngược lại còn chia sẻ phần ngon, phần chiến lợi phẩm tranh giành đc cho 2 người. Tôi ngồi giữa nó và Vi nên cũng đc ăn ké cái phần bình yên của 1 bữa cơm. Ko những thế, tôi còn đc cho ăn nhiều nữa Nó và Vi đc tụi con trai chia phần, thế là chia lại cho tôi [cuộc đời suиɠ sướиɠ khi ăn mà có người dưng, khỏi giành ]
Nhưng rồi sướng 1 phút khổ sở hàng giờ. Sau bữa ăn, trò chơi hành hạ tôi lại bắt đầu. Nhân cơ hội tụ tập đông đảo, nó lên tiếng bày trò:
- Mọi người nghe tui nói cái này nè.Tụi mình nghỉ ngơi 1 chút rồi đi dòng sông lười ko? Đi đông cho nó zui
- Ý kiến hay đó! Cả đám cùng đi đi.-Vi ủng hộ
- Ừa, quyết định zậy đi.
- Đúng rồi!
- Ừa...ừa...!-tôi cũng hùa theo ủng hộ vì nghĩ sẽ ko còn gì bằng khi đc thả mình nằm trên cái phao để nó trôi bồng bềnh theo dòng
nước. Nhưng ko ngờ sau đó, tôi phải hối tiếc!
Sau giờ nghỉ, cả đám kéo nhau đến dòng sông lười. Mỗi đứa 1 cái phao leo vào rồi bám nhau thành 1 cái đuôi dài và đầu đàn đc phân công cho 1 đứa con trai để nó kéo cả bọn đi. Phong chính là kẻ may mắn đc giao nhiệm vụ đó. Bám sau phao của Phong là nguyên 1 đám con trai tiếp sức rồi đến tôi, nó, Vi rồi 1 lũ con gái bên dưới.
Cuộc hành trình nằm lười trên phao cho người ta kéo tưởng sẽ êm đềm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-sinh-youngmin0221y/230542/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.