Cảm giác hụt hẫng và vô vọng tràn ngập trong tôi vì phải nghe sự thật này. Như thế thì chẳng khác nào nói rằng thế giới thứ 3 chỉ là 1 con đường cụt? Phía cuối đường vẫn ko có ngả rẽ nào khác. Như thế thì...tôi biết đặt niềm tin vào đâu đây cho số phận của mình? Tầm tã giữa trời mưa, bầu trời vẫn u ám mây đen và ầm ầm tiếng sấm như lời cảnh báo...đừng làm nghịch tự nhiên...đừng nghịch ý trời...Lúc này thì tôi cảm thấy nước mắt đã chẳng còn tác dụng gì nữa, tôi ko khóc...ko khóc nữa nhưng nó cứ trái ý tôi rơi ra ko ngừng. Có lẽ vì tôi vừa tự đưa ra 1 quyết định hèn nhát...
Tôi ko muốn đấu tranh cho số phận của mình nếu biết trước nó ko có kết quả. Tôi ko muốn đi trên con đường có bao nhiêu chông gai, thử thách mà biết phía trước là ngỏ cụt. Tôi...chấp..nhận...chấp...nhận..yên..ph� ��n là 1 đứa con ngoan, 1 người chị tốt...Tôi..đã yên..phận..1 cách hèn..nhát..
Thế là tôi bước về...bước từng bước của 1 kẻ thua cuộc trước ông trời để về nhà. Vừa về đến nhà thì gương mặt của tôi đầy lo lắng lấy khăn lau cho tôi nhưng vẫn ko quên mắng vào mặt tôi trách:
- Đi đâu mà dầm mưa về thế này hả? Mưa này mà tắm, muốn bệnh sao?
- Hì,mẹ lo quá,con làm sao bệnh đc?
- Còn cười đc nữa hả? Tay chân lạnh ngắt này. Mau vào nhà tắm tắm nước nóng rồi thay đồ vào mau.
- Dạ!
Tôi bước đến cửa phòng tắm thì nó chạy đến đưa cho tôi quần áo và nói:
- Upa tắm xong mình nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-sinh-youngmin0221y/230555/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.