Một buổi sáng tinh mơ điện thoại trong phòng khách chợt vang lên không ngừng, ba mẹ đã đi làm, ông nội đến công viên tập thể dục, anh hai thì không biết có chuyện gì cũng đã ra cửa từ sớm, vì vậy điện thoại cứ reo mà không ai nghe.
"Alo, ai vậy ạ?"
"Lý Ngọc Uyển, cậu cố tình không nghe điện thoại có phải hay không, gọi cậu bảy tám cuộc cậu đều không nghe, cậu đã quên hôm nay phải đến trường nộp nguyện vọng sao?"
"Là Tinh Tinh hả! Hôm nay? Mình nhớ là ngày mai mà!" Trên giấy thông báo rõ ràng viết là ngày mai mà.
"Lúc phát giấy thông báo giáo viên đã nói rồi, vì ngày mai có chuyện nên sẽ nộp trước một ngày, đừng nói cậu quên rồi nhé!"
Tôi thật đúng là đã quên mất không còn một mống.
"Chờ mình 20', hai mươi phút nữa gặp nhau ở cổng trường!"
"Thật may là có Tinh Tinh cậu nhắc nhở mình, nếu không mình nhất định sẽ chết không thấy xác!" Cảm động ôm lấy Tinh Tinh đang đứng ở cổng trường chờ tôi.
"Tối hôm qua mình có gọi vào số di động định nhắc cậu... nhưng gọi hoài mà không ai nghe."
Điện thoại di động? Không thể nào, tôi lấy điện thoại di động từ trong túi ra giơ lên trước mặt, 7 cuộc gọi nhỡ, 3 tin nhắn mới, tất cả nôi dung đều là Tinh Tinh nhắc nhở tôi hôm nay tới trường nộp nguyện vọng.
"Thật xin lỗi, thật xin lỗi, tối hôm qua mình để điện thoại ở trong phòng nên không nghe thấy, thật may là sáng nay cậu thông minh gọi vào điện thoại bàn cho mình!"
"Ngày
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-sinh/1791237/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.