Bữa tối do ông ngoại tôi phụ trách, món ăn hơi mặn một chút, bác sĩ Ngụy không chống cự lại được sự nhiệt tình của người nhà tôi, người lớn gắp cho anh ấy bao nhiêu anh ấy ăn hết bấy nhiêu, còn phải uống kèm cả rượu vang đỏ và Sprite.
Tửu lượng của bác sĩ Ngụy không cao lắm, uống mấy hớp vào là mặt mũi bắt đầu đỏ lên, màu da anh ấy lại thiên về trắng, lúc đỏ lên nhìn càng rõ ràng.
Bác sĩ Ngụy cũng biết tự lượng sức mình, ngày thường không bao giờ uống quá lố, hôm nay đoán chừng vừa cao hứng lại vừa được người lớn mời nên không từ chối được, càng uống càng hăng, cuối cùng hốc mắt và hai má đỏ hồng như đánh phấn.
Điều buồn cười nhất chính là anh ấy càng uống nhiều càng nói nhiều, nói từ bệnh đường hô hấp đến xương khớp, nói toàn những chủ đề tôi nghe là thấy nản nhưng người già lại rất thích.
Bác sĩ Ngụy rót thêm một cốc rượu vang, nói: “Với lại mọi người không được nhịn tiểu, đây là điều quan trọng, mọi người nhất định phải nhớ kỹ, nhịn tiểu rất có hại, cực kỳ có hại, không tốt cho cơ thể…”
Tôi lắc đầu thở dài, quay sang thấy Trương Diệu Dương cũng đang nhịn cười.
Ông ngoại có vẻ rất hứng thú với đề tài này, tò mò hỏi: “Có hại thế nào?”
Bác sĩ Ngụy vẽ một cái hình gì đó lên bàn, giải thích: “Ông xem, vị trí này là bàng quang, chỗ này là ống dẫn nước tiểu, đây là thân bàng quang còn đây là đáy bàng quang, sau khi thận lọc xong, nước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-thu-truoc-khi-ket-hon/608175/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.