Đối với Sở Hư Uyên tới nói, loại tranh đấu cấp bậc học sinh này thật sự chỉ có thể xem như trò con nít. Anh đứng ở địa vị cao đã lâu, một đường bò lên tới cũng rất nhấp nhô, gặp qua quá nhiều người giống như An Nhu.
Đối với vấn đề của An Nhu, Sở Hư Uyên cũng không quá để bụng. Nhưng anh nghe An Nhu tự thuật xong, đào đào tìm tìm một biện pháp không tàn nhẫn.
Đối với anh, đó là một biện pháp vừa nghe đã không đáng tin cậy, không có khả năng làm tổn hại đối phương, nhưng lại là biện pháp tốt với An Nhu.
Sở Hư Uyên không thể nói đồng tình với tình cảnh của An Nhu. Người gọi là "Nặc" này có quá nhiều điểm đáng ngờ, Sở Hư Uyên cũng không xác định cái gì là thật cái gì là giả.
Nhưng dựa theo miêu tả của cô bé, Sở Hư Uyên cũng có chút hứng thú nhìn xem phản ứng của mọi người xung quanh cô.
Ngày hôm sau, An Nhu đi học từ rất sớm. Đầu óc còn có chút mơ hồ, không thể tin được tối hôm qua cô dám trò chuyện với Sở Hư Uyên đến hơn phân nửa đêm, cũng không dám tin tưởng ... Hiện tại, cô xem như có một thế lực chống lưng siêu cấp.
Sở Hư Uyên đương nhiên được xem như thế lực chống lưng siêu cấp. Cho dù không dựa vào năng lực, chỉ mỗi cái tên Sở Hư Uyên cũng đã đủ siêu cấp.
Thời điểm An Nhu ăn cơm còn có chút ngu người, miệng nhai bánh bao từng ngụm từng ngụm. Trong đầu rất muốn nói chuyện với Sở Hư
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-trong-di-dong-cua-tong-tai-hao-mon/164256/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.