“.......!Bí mật?”
Tuyên Giác “Giống các cửa hàng buôn bán, vì tránh thuế của quan phủ, sẽ chuẩn bị hai quyển sổ khác nhau.
Một quyển ngoài sáng, một quyển trong tối, hai quyển sổ tuy nhìn thì giống nhau, nhưng nội dung hoàn toàn khác nhau.
Có khả năng gã Tần Phong đó đã sớm chuẩn bị chuyện này, có lẽ Đại Lý Tự vẫn chưa tra đến, hoặc là có kẻ nào đó đã thay gã che giấu.”
Thích Văn Lan ngu dốt nói, “Nhưng mà đã tra tất cả đồ dùng cho ngựa, lương thảo, dược vật, linh kiện các thứ, chúng đều không có vấn đề.
Số lượng đều trùng khớp.”
Tuyên Tông nghe không nổi nữa bèn xen mồm, “Đã tra qua các cửa hàng cung ứng chưa? Các tiểu thương lui tới với Tần Phong thì sao? Lương thảo mua vào cũng có thể bán ra, giá đồ dùng cho ngựa có thể tăng cũng có thể giảm, dược vật có thể lấy hàng kém thay cho hàng tốt--- Trong phủ của Tần Phong có nhiều vàng bạc châu báu hơn bổng lộc của hắn nhiều, chỉ cần nhớ kĩ điểm này, ngươi có thể lần theo dấu vết tra xuống.”
“........” Tuyên Tông “Ác” danh truyền xa, Thích Văn Lan khi còn bé vô cùng sợ hắn, nghe hắn mở miệng nói chuyện, chân tay run lẩy bẩy, vội đáp “Dạ dạ dạ, đệ đã hiểu, đệ sẽ đến nhà Tần Phong tra xét, xem có thể tìm được sổ sách khác hay không ạ.”
Thích Văn Lan đến đi vội vàng, không dám chậm trễ, tạm biệt Tuyên Giác, “Đêm nay ta sẽ đến nhà Lư đại nhân bái phỏng, gặp lại sau.”
Tuyên Giác gật đầu, “Ừ.” Sau khi tiễn hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-trong-sinh-trong-tu/2453541/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.