Nam Kha tuy chưa nhìn thấy phản ứng của người xem, nhưng anh biết mọi người đều sẽ nghi ngờ tính chính xác của câu trả lời, dù sao vị đại boss đó vô cùng bí ẩn.
Vì thế khi đọc câu hỏi xong, trước khi đến phần trả lời của người chơi, Nam Kha giải thích thêm:“Có phải mọi người đều thắc mắc với câu hỏi không? Ha ha, thật ra cách đây vài phút tôi cũng không biết được câu trả lời chính xác đâu. Nhưng mà…mọi người quên trong chuyến lần này, có sự xuất hiện của một vị tổng tài đến từ công ty top 100 thế giới sao?”
Phía xe còn lại, Tịch Cảnh Dương nghe đến đây thì hiếm hoi ngẩng đầu lên, vừa hay bắt gặp ánh đang nhìn anh chằm chằm của người nào đó.
Ồ, thật sự là bị nhận ra rồi à.
Kỷ Thần Hi thầm lắc đầu cười khẽ. Chưa gì hết bạn trai cô đã để *rơi một cái áo giáp rồi.
Chú thích: *rơi một cái áo giáp có nghĩ là ám chỉ những người có nhiều thân phận nhưng luôn giấu giếm, vô tình để lộ một thân phận ra ngoài.
Bên kia Nam Kha tiếp tục nói:“Dân thường như chúng ta đương nhiên không có cơ hội tiếp xúc với vị đại boss đó, nhưng những đại lão trong ngành thì là trường hợp khác rồi. Vì vậy mọi người cứ việc tin tưởng ở đáp án của chương trình nhé!”
“Được, tiếp theo ta sẽ kiểm tra thời gian trên đồng hồ của hai người đã giơ lên đầu tiên nhé.”
Lúc này Nam Kha và Tăng Thiên Châu cùng lúc kiểm tra đồng hồ của Vũ Quang và Kỷ Thần Hi, ngay sau
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-trung/2465190/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.