Kỷ Thần Hi khẽ nhướng mày, khuôn mặt bỗng chốc trở nên nghiêm túc hơn:"Nhưng mà anh nhớ kỹ, không phải lần nào em cũng dễ dãi đâu."
Tịch Cảnh Dương nghiêng đầu, ánh mắt vẫn tràn đầy sự ấm áp:"Tuân lệnh phu nhân."
Cả hai cùng cười, không khí trở nên nhẹ nhàng hơn. Họ cùng nhau pha một tách cà phê, những hạt cà phê mới xay phát ra hương thơm nồng nàn. Khi tách cà phê đã hoàn thành, họ bước đến bên khung cửa sổ lớn, nơi có tầm nhìn tuyệt đẹp ra thành phố.
Hoàng hôn buông xuống, ánh nắng vàng rực rỡ trải dài trên những tòa nhà chọc trời, tạo nên một bức tranh tuyệt mỹ. Tịch Cảnh Dương đặt tay lên vai Kỷ Thần Hi, cả hai cùng ngắm nhìn vẻ đẹp của thành phố, cảm nhận sự yên bình tràn ngập trong khoảnh khắc.
Sau một lúc im lặng đắm chìm trong khung cảnh, Kỷ Thần Hi bỗng nhớ đến một điều quan trọng.
"À phải rồi chồng ơi, tuần sau em phải tham gia đợt quân sự chung ở trường, nên cuối tuần anh cùng em đến thăm ông cụ đang ở bệnh viện quân y nhé."
Tịch Cảnh Dương quay sang nhìn cô, hơi nhướng mày vì khó hiểu:"Chỉ là huấn luyện quân sự bình thường của trường học thôi, không đến nỗi không ra ngoài được."
Kỷ Thần Hi không hề có ý định che giấu mà nói thẳng:"Không phải quân sự thông thường, em tham gia một khoá quân sự đặc biệt được mở lần đầu tiên vào năm nay, dành cho học sinh viên xuất sắc của trường"
Nghe đến năm chữ "khoá quân sự đặc biệt" ngón tay đang cầm tách cà phê của Tịch
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-trung/2465689/chuong-650.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.