Tình trạng của Kỷ Thần Hi quả thật rất phức tạp, chắc hẳn đây là một phần nguyên nhân dẫn đến chứng bệnh rối loạn lưỡng cực của cô. Có vẻ mọi thứ đều bắt đầu vào năm năm trước, nghĩ đến đây Tịch Cảnh Dương liền cảm thấy tự trách bản thân vô cùng.
Anh đưa tay lên sờ nhẹ vào má của Kỷ Thần Hi, thấy rõ sự lo lắng trên gương mặt cô.
"Tiểu Hi, đó chỉ là những giấc mơ không có thật.
Tịch Cảnh Dương dịu dàng an ủi, giọng nhẹ nhàng:"Đừng suy nghĩ nhiều về chúng. Nếu em không ngủ được, chúng ta có thể cùng nhau làm việc. Dự án về công nghệ Al của Tịch Thị đang gặp một số vấn đề, anh nghĩ em có thể giúp anh giải quyết."
Kỷ Thần Hi chần chừ một chút, nhưng rồi gật đầu. Thực sự, cô không thể chợp mắt được, và ý tưởng làm việc cùng Tịch Cảnh Dương khiến cô cảm thấy vui vẻ.
"Được rồi, em sẽ giúp anh." Cô đáp lời, nhanh chóng cầm theo laptop của mình rồi đi theo anh.
Cả hai đi vào phòng làm việc của Tịch Cảnh Dương ở tầng dưới. Kỷ Thần Hi nhìn qua bàn làm việc, mấy chồng tài liệu chất cao như núi được sắp xếp một cách gọn gàng ở trên bàn, không khỏi nhíu mày:"Bảo Bảo à, đừng nói là mỗi ngày anh đều phải xem qua đống đó rồi mới ngủ đấy nhé?"
Tịch Cảnh Dương vừa đóng cửa phòng lại, quay người qua thì bắt gặp ánh mắt chấp vấn từ cô vợ nhỏ, có chút chột dạ lãng tránh vấn đề:"Em muốn một tách cà phê không?"
Trong phòng làm việc của Tịch Cảnh Dương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-trung/2465719/chuong-675.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.