TÔI NGHIÊNG NGƯỜI SANG,
cố gắng không để đầu gối chạm vào cần gạt số, háo hức muốn nghe nốt câu chuyện. Nhưng anh Nash đã xoay người ngó ra ngoài cửa sổ. “Chân anh tê cứng hết cả rồi. Ra ngoài đi dạo một vòng đi.” Nói rồi anh mở cửa chui ra khỏi xe, không buồn đợi xem câu trả lời của tôi là gì.
“Hả?” - tôi nhoài người qua cái vô-lăng và thấy anh Nash đã đang đứng vươn vai, duỗi chân duỗi tay rồi - “Anh định làm cho em chết vì tò mò đấy à?”
“Đâu có” - Anh ngó đầu vào trong xe, nhe răng cười toe toét với tôi, trong khi tôi nhăn nhó mặt mày vì sốt ruột – “Sao chứ, em không thể vừa đi vừa nói chuyện được à?”
Ngay lập tức, đèn xe tự động bật sáng và tôi bước ra khỏi xe, đắm chìm trong những tia nắng cuối cùng đang trải dài trên cái sân chơi liền kề và một phần của cái cầu cảng. Tôi đi vòng ra đằng sau xe tới chỗ anh Nash đang đứng, và nắm lấy tay anh khi anh chìa tay ra. “Đây, em ra đi dạo với anh rồi nhé. Giờ thì anh…”
Chẳng nói chẳng rằng, anh Nash kéo tôi sát lại gần và bắt đầu hôn tôi. Câu nói dang dở của tôi cũng theo đó mà kết thúc. Khi môi anh rời môi tôi, mắt anh chỉ cách mắt tôi có vài phân, và tôi lại thấy những vòng xoáy trong mắt anh chuyển động không ngừng. Là do tác động của nụ hôn cuồng nhiệt vừa rồi nên tôi bị sinh ảo giác chăng?
Đột nhiên tôi không còn thấy đôi mắt ấy lạ lùng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/soul-screamers-nu-than-bao-tu/180190/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.