Tôi thích thú nhìn Ngọc Anh. Bạn ấy cũng là người Việt như tôi. Tôi thấy mình bớt cô đơn đi phần nào. Tôi ngồi nghe Ngọc Anh kể gia đình cô ấy có gen mang khả năng đặc biệt đã gần một thế kỉ. Nên vừa khi ra đời, cô đã được đăng kí học tại Special Ability rồi. Cô kể cho tôi nghe về khả năng của cô ấy. Cô ấy có thể dùng trường lực và tàn hình giống cha mình. Tôi nghĩ cô sẽ mau chóng lên ngũ đẳng, tứ đẳng thôi.
Ngọc Anh hỏi tôi:
- Khả năng của bạn là gì, Băng Vy?
Tôi bất giác nhớ đến tập hồ sơ của mình nói:
- Hóa giải và thiết kế trận pháp.
- Không thể tin tưởng được người đó lại là bạn.
Tôi tròn mắt, nghiêng đầu nhìn Ngọc Anh- đang tột cùng kinh ngạc chăm chăm nhìn tôi. Khả năng của tôi là do Thiên Hàn viết chứ tôi đâu có biết gì. Tôi nhớ có một lần anh kiểm tra năng lực của tôi cũng bày ra mặt ngạc nhiên.
Tôi thấy anh lẩm bẩm cái gì mà: " Thảo nào". Anh không nói tôi cũng chẳng hỏi gì cho mệt.
Nhưng lúc này tôi vặn hỏi lại cô:
- Khả năng của mình có vấn đề gì à?
- Bạn không biết sao?
Tôi gật đầu. Tôi mà biết thì hỏi bạn làm cái gì. Tôi nghe cẩn thận từng từ ngữ một:
- Băng Vy à, khả năng của bạn vốn hàng mấy trăm năm quacũng hiếm gặp. Vì thế việc thiết kế trận pháp và chế ngự phong ấn yêu ma và nhân ma là rất khó khăn. Dù rằng bùa có thể chế ngự nó nhưng chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/special-ability-kha-nang-dac-biet/1104320/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.