Edit + Beta: Hừa.
Hơn hai giờ sáng, An Minh Tri bị tiếng ồn làm tỉnh giấc.
Trong phòng ngủ không bật ngọn đèn nào, rèm cửa sổ cũng khép chặt không cho ánh sáng lọt vào.
Trên người Trịnh Dụ Chương nồng nặc mùi rượu, chẳng còn mấy tỉnh táo, không biết trên thảm trải sàn trong phòng có vật gì làm vướng chân hắn, vấp một cái rồi lảo đảo chui vào trong chăn.
An Minh Tri ngủ không sâu giấc, tuy thời gian gần đây cậu được nghỉ ngơi nhiều nhưng chất lượng giấc ngủ kém, lúc nào cũng mơ thấy những giấc mơ lạ lùng.
Hơn nữa cậu còn rất dễ bị đánh thức bởi những âm thanh nhỏ như tiếng chim hót, tiếng bước chân lên cầu thang của dì giúp việc, tiếng luyện đàn của Trinh Trinh, trước đây cậu sẽ không để ý đến những âm thanh không đáng kể này, nhưng bây giờ bất kể lúc nào cũng nghe thấy rất rõ.
Vì vậy từ lúc Trịnh Dụ Chương bước lên cầu thang cậu đã tỉnh giấc rồi, từng nhịp tim đập của cậu dần tăng nhanh hơn theo tiếng bước chân của hắn, căng thẳng đến mức tim đập kịch liệt.
Cậu vươn tay bật đèn ngủ cảm ứng ở đầu giường, ánh đèn vàng nhạt ấm áp chiếu rọi lên khuôn mặt say khướt của Trịnh Dụ Chương, trên người hắn lẫn lộn mùi rượu cùng với mùi hương của người xa lạ nào đó, tất cả đều bay đến mũi An Minh Tri.
An Minh Tri chán ghét quay đầu đi.
Hôm nay Trịnh Dụ Chương thật sự uống rất nhiều, đã mấy năm rồi hắn không say mèm cả người đến vậy, khi đó cho dù hắn ngủ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/su-co-lang-man/1434424/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.