Edit + Beta: Hừa.
Bảy giờ sáng hôm sau Trịnh Dụ Chương mới trở về nhà.
Dì giúp việc không biết tối hôm qua hắn không trở về, nhìn thấy hắn đi từ bên ngoài vào còn tưởng là hắn chạy bộ buổi sáng về, thầm nghĩ sao An tiên sinh không chờ Trịnh tiên sinh ăn sáng cùng luôn nhỉ, bà lại nhìn Trịnh Dụ Chương, hắn mặc âu phục mang giày da, không hề giống như vừa đi chạy bộ về.
An Minh Tri đang ngồi ăn sáng, ly sữa bò quá nóng làm tay cậu đỏ lên.
Tối hôm qua cậu ngủ quá sớm nên từ nửa đêm trở đi bị mất ngủ, dù có làm thế nào cũng không ngủ lại được.
Mãi đến tận hừng đông, nên hôm nay tinh thần không tốt.
Dì giúp việc vừa liếc mắt đã biết bầu không khí này có vấn đề, chắc hai người này lại giận dỗi nhau rồi.
Bà đã làm việc ở nhà họ Trịnh mười mấy năm, từ lúc Trịnh Dụ Chương vừa mới ly hôn và Trinh Trinh còn bé xíu, bà đã chăm sóc cho cô bé.
Ở trong căn nhà này mười mấy năm, có rất nhiều việc bị bà nhìn thấu, huống chi bà vốn là người từng trải, những chuyện tình cảm này không thể qua được mắt bà.
Chỉ có điều, người trong cuộc vẫn luôn mơ hồ, không thể nhìn rõ được điều ấy.
An Minh Tri cầm ly sữa bò, nóng đến sắp phỏng nhưng cậu lại như không thể buông tay ra được, hỏi hắn: “Ngài ăn sáng chưa ạ?”
“Chưa.” Trịnh Dụ Chương cởi áo khoác, trên người vẫn còn lưu lại mùi rượu và thuốc lá của hôm qua, trộn lẫn với các
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/su-co-lang-man/1434431/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.