Editor:HamNguyet
"Chẳng lẽ ngươi không muốn thành tiên? Không muốn trường sinh?" Nàng quay đầu không nhìn hắn, ánh mắt tối đen phức tạp nhìn dưới núi.
Giản Ngọc Diễn tiến lại gần, đưa tay nhẹ nhàng ôm thắt lưng nàng, tựa đầu đặt trên cổ nàng.Thân mình Tần Lạc Y run lên, muốn đẩy hắn ra, Giản Ngọc Diễn nhìn như nhẹ nhàng ôm nàng, kì thực ôm rất chặt, ôn nhu nói: "Chỉ cần có thể bồi bên cạnh nàng, so với thành tiên còn khiến ta cao hứng hơn, nếu không được bồi bên cạnh nàng, trường sinh...Còn có ý tứ gì?"
Nếu Y nhi tu luyện Thái Âm Tâm Kinh, hắn khẳng định sẽ tiếp tục tu luyện ngưng kết linh hoa, nhưng...So với theo đuổi thành tiên hư vô mờ ảo kia, cho tới bây giờ cùng nàng một chỗ đều là lựa chọn thứ nhất của hắn, không có nàng, hắn cảm thấy sinh mệnh chính mình trống rỗng không ý nghĩa, sống vĩnh cửu cũng vô dụng.
Tần Lạc Y chưa bao giờ biết chính mình trong lòng hắn, so với tu luyện thành tiên còn quan trọng hớn, nàng hơi nhắm mắt, trong lòng nhộn nhạo không thôi, khi mở mắt, trong mắt hiện ra kiên định, nàng vươn tay dùng sức đẩy bàn tay hắn ôm thắt lưng chính mình ra, lui lại cách hắn vài bước, nhìn ánh mắt hắn nói: "Giản Ngọc Diễn, ngươi có biết vì sao đại ca ta trở thành đệ tử đích truyền Tần gia không?"
Giản Ngọc Diễn cảm thấy Tần Lạc Y hôm nay có chút không thích hợp. Khi ở Thánh Long đại lục, tuy rằng hắn cùng Tần Thiên nhận thức, nhưng tương giao lẫn nhau không sâu, lần này gặp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/su-huynh-rat-vo-luong/1917286/quyen-3-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.