Lúc này, chuyên gia giám định đã bắt đầu đánh giá tất cả giá quy định của vật phẩm ,hiệu suất làm việc vô cùng nhanh , nhưng làm Tuyết Nhan không có ngờ tới đó là, Ngọc Cầm của nàng lại bán đấu giá được cho là bảo bối, lên giá tới 30 vạn lượng bạc .
Phượng U Trần cười nhạt nhòa , hài hước nói: ” Thanh Ngọc Cầm này của sư tỷ thật là bảo vật, trân quý đến không ngờ, không biết xuất hiện từ nơi nào? Xem ra không bằng. . . . Sư tỷ cũng là phú bà một phương, đến lúc đó, tại hạ muốn hưởng lây ánh sáng của sư tỷ ” .
Nghe lời của Phượng U Trần, Tuyết Nhan vểnh cao mũi ngọc cau có, bộ dáng nàng nhăn mũi vô cùng đáng yêu mê người, ánh mắt gã sai vặt xung quanh nhìn thẳng, thầm nghĩ vị cô nương này so với Duẫn Tuyết Nhi, ai trên ai dưới?
Tuyết Nhan nhìn Phượng U Trần, ánh mắt như có chút u oán nói: ” Haizz! Có hiếm lạ đi chăng nữa cũng so không bằng một viên đan dược của ngươi, Tục Mệnh Đan tới 50 vạn lượng hoàng kim đây? 30 vạn lượng bạc này không thể so sánh nổi với 50 vạn lượng hoàng kim! Nếu muốn thơm lây, phải để ta hưởng lây ngươi đúng không?”
“Nếu sư tỷ muốn thơm lây, xin cứ tùy ý, ta vô cùng hoan nghênh !”
“Thật ra,ngươi có tiền như vậy, vì sao chưa lấy vợ sinh con hử?” . Tuyết Nhan khẽ mỉm cười.
Nàng rõ nhất Phượng U Trần không thích nghe mấy thứ này. Cố tình tự vạch áo cho người xem lưng.
“Chuyện này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/su-huynh-tren-doi-deu-den-toi/2473797/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.