"Ahhhhhh ahhhhhh." Tóc đỏ hoảng sợ thét chói tai, gã đứng lên muốn nhặt thẻ đạo cụ vừa ném ra ngoài, nhưng cảnh cửa trước mặt đột nhiên đóng sầm.
"Rầm, rầm, rầm."
"Thả tôi ra! Thả tôi ra!" Tóc đỏ liều mạng đập cửa, sợ hãi khẩn khoản cầu cứu, tiếng hét đau thấu tim gan: "Cứu mạng, ai đó làm ơi cứu tôi với."
"Xoạt xoạt."
Sau lưng gã, người phụ nữ từ từ bò xuống vách ngăn, mái tóc dài rậm rạp che khuất khuôn mặt, ngọn tóc rũ trên đỉnh đầu gã ta.
Dòng máu đặc sệt từ vách ngăn bên kia nhỏ giọt xuống dưới sàn nhà.
"Tách, tách, tách..."
Sau đó cô ta xòe lòng bàn tay đẫm máu nắm chặt bả vai tóc đỏ. Cả người tóc đỏ trong nháy mắt cứng đờ, máu trong cơ thể như đông cứng.
Gã muốn quay đầu nhưng lại phát hiện bản thân không thể di chuyển.
Chẳng những không nhúc nhích được mà cổ họng cũng giống như bị bàn tay vô hình bóp nghẹt, không thể phát ra bất kì thứ gì.
Gã chỉ cảm thầy đầu óc trống rỗng, mồ hôi lạnh ào ào túa ra. Nỗi sợ bủa vây như ngọn núi lớn từ trên trời giáng xuống, đẩy tất cả không khí từ phổi ra ngoài, không cách nào hô hấp được.
Cứu với...Cứu với...Cứu với...Cứu tôi với...
Khuôn mặt tóc đỏ vì sợ hãi mà vặn vẹo cực hạn, nước mắt ứa trào, gã có thể cảm nhận rõ bàn tay kia từng chút từng chút chạm lên cổ mình, móng tay sắc nhọn lạnh như băng, buốt đến tận xương tủy.
Chỉ trong vòng chục
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/su-lua-chon-kinh-hoang-kinh-tung-thang-sinh/1583307/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.