Cảm giác được xương sống và thắt lưng phía dưới vẫn còn hơi đau, rốt cuộc nàng không thể tiếp tục đợi ở phòng bếp, mới chậm rãi bước ra ngoài, nhìn thấy Bạch Trì Hữu trong sân vẫn đang ngây ngẩn ngổi đó.
Trong lòng Hoa Tiểu Nhã hơi do dự, “Sư phụ, ta đi luyện công đây.” Nàng không dám nhìn biểu cảm trên gương mặt sư phụ.
Liền vội vã bỏ đi ——
“Ấy ấy đó đó” giằng co một ngày một đêm, nàng còn muốn luyện công? Nhưng, không hiểu sao nàng vẫn muốn biết, hắn có quan tâm đến mình hay không, còn nữa, nàng cũng có chút muốn giữ khoảng cách với hắn.
Trái tim nàng cũng dần dần trùng xuống.
Đi tới nơi thường ngày vẫn luyện công, nàng cơ hồ bắt đầu rơi lệ.
Ôm chân ngồi dưới một gốc cây, nàng còn muốn ngủ luôn như vậy.
“Á ——“ Che đầu, Hoa Tiểu Nhã nhìn quả táo gây tội trên mặt đất kia, nhìn quanh bốn phía, thì ra là con khỉ thối hại mình bị sét đánh.
Giờ phút này, con khỉ nhỏ kia giống như một con người, dáng vẻ bình tĩnh nhàn nhã đi dạo, cong hai cái chân lên, gặm quả táo, ai da, không đúng, là yêu quả.
Khóe miệng Hoa Tiểu Nhã nhếch lên, giờ phút này nàng lại có tâm tư đấu võ mồm, “Ây, con khỉ thối, sao ngươi lại hại ta bị sét đánh?”
“A a ——“ Tiểu hầu tử xua xua tay, ý là không phải vậy, chỉ chỉ quả táo, ý bảo nàng có thể ăn.
Hoa Tiểu Nhã vốn nãy chỉ ăn qua loa một miếng, chưa ăn no, cho nên cũng không khách khí. Huống chi, tâm trạng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/su-phu-nhu-phu/2652044/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.