Lãnh Họa Thu: “…”
Hóa ra Vương đang quan tâm đến Bạch Trì Hữu! Nhưng tại sao người không nói rõ ràng với người ta chứ?
“Vương, người không nói rõ ràng, không sợ Bạch Trì Hữu sẽ hận người sao?”
Hình Hỏa lắc đầu, “Hắn sẽ không như thế, nếu ngay cả đạo lý này hắn cũng không hiểu, vậy thì không xứng là vương giả của Hồ tộc.”
Ngẩng đầu, ánh sáng đỏ lóe lên trong mắt y, “Bạch Trì Hữu là thần bảo hộ của Hồ tộc, cho dù ta ngồi trên vương vị cũng sẽ không ngu ngốc mà tự giết lẫn nhau, để kẻ khác chế giễu! Vì vậy nên Bạch Vấn Thiên mới không có tư cách làm Vương!”
Y đã nhìn ra Bạch Vấn Thiên chẳng tốt đẹp gì từ lâu rồi! Chỉ có Bạch Trì Hữu ngu ngốc, tùy tiện đem vương vị ném cho người khác.
Hôm nay, y muốn làm, chính là để ngũ đại trưởng lão kia phải nhìn nhận khả năng của y!
Y muốn dùng hành động thực tế để chứng minh, y mới có tư cách là vương giả của Hồ tộc!
***
“Tiểu Nhã thế nào rồi?” Hoa Trung Vĩ nhìn, hỏi Tịch lão và Thiên y Lôi Diệc Thương đang trị thương cho Hoa Tiểu Nhã.
Y đã biết rồi! Kiếp trước của Hoa Tiểu Nhã hóa ra chính là muội muội Hoa Trung Nguyệt của y! Nghe được tin ấy y cũng không khiếp sợ, mà cực kỳ bình tĩnh, bởi vì, từ khi biết nàng y đã có cảm giác, nàng rất giống với muội muội của mình!
Không ngờ, đúng là thật!
Tốt quá rồi! Nhiều năm như thế, y đều một mực đi tìm chuyển thế của muội muội, nhưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/su-phu-nhu-phu/2652068/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.