- Tại hạ Trưởng Tôn Ly, bái kiến các vị tiền bối! Trưởng Tôn Ly có gương mặt chữ quốc, mắt to mày rậm, tướng mạo đường đường, thân cao một mét tám, khỏe mạnh có sức, vừa nhìn thì biết là một kẻ có tính tình bền bỉ. Đôi tay đầy vết chai, cử chỉ có mức độ.
- Ừm, ngươi có chuyện gì? Quả lão đại có chút kỳ quái nhìn đại hán xấp xỉ ba mươi tuổi này.
Trưởng Tôn Ly thần sắc cung kính, hơi hơi cong người, nói: "Trưởng Tôn Ly từ nhỏ tu luyện võ thuật, tự nhận có chút khắc khổ, nhưng biết sao được, thầy tốt khó tìm, tới giờ vẫn chưa thành tựu. Hôm nay thấy mấy vị tiền bối thân thủ cao minh, đã bước vào giới giả, đã là cảnh giới trong mơ của tôi. Ly cầu xin các vị tiền bối, cho phép Ly đi theo bên cạnh. Không dám có tham vọng ghi tên vào môn phái, nhưng mong làm các việc vặt vãnh, Ly đã thỏa mãn lắm rồi." Thần sắc Trưởng Tôn Ly thiết tha, ngữ khí kiên định.
Quả lão đại có chút ngơ ngác, bái sư? Nhưng đối với loại tâm tình này của Trưởng Tôn Ly, hắn lại có thể hiểu được. Trong cái xã hội này, người giống như vậy có quá nhiều, từng trải trước đây của Quả lão đại thật ra khá giống với những tao ngộ của Trưởng Tôn Ly. Chẳng qua thứ hắn chọn là con đường bái sư này. Hắn từ nhỏ cũng khắc khổ vô cùng, nhưng không có minh sư chỉ điểm, trình độ chẳng qua cũng chỉ mới tàm tạm.
Có người dẫn đầu, tự nhiên có người bắt chước. Đám người nhao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/su-si-truyen-thuyet/2172869/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.