Bạc phi tuyến, hắn biết, loại kim loại này cực kỳ mềm mại, có thể làm thuốc phụ gia của hợp kim. Nó có thể tăng cường tính linh hoạt của kim loại. Nhưng nghĩ chắc là không ai làm như vậy, bởi vì nó là một loại kim loại cực kỳ hiếm có, từ mặt lợi ích mà nói là không thỏa đáng chút nào. Loại kim loại hiếm có mà lại không có giá trị thực dựng bao nhiêu giống thế này trước giờ đều không được hắn xem trọng, nhưng nhận ra lại không có vấn đề gì lớn. Thiên Diệu thạch là một loại đá quý, đây là kiến thức duy nhất của Diệp Trùng đối với nó.
Hình dáng của mặt dây chuyền khá đặc biệt, giống như một làn khói nhẹ, lại giống như nước chảy, vây quanh viên Thiên Diệu thạch đó, có đôi chút cảm giác như thật như ảo, tay nghề cực kỳ tinh xảo, làm người ta phải khen ngợi. Nhưng đáng tiếc, thẩm mỹ quan của Diệp Trùng vẫn chưa đạt tới cảnh giới này, trong cái nhìn của hắn, cái này thuộc vào điển hình hào nhoáng trống rỗng.
Thứ thật sự hấp dẫn sự chú ý của Diệp Trùng là cái nhân Hắc Phách ngọc đó, chính xác mà nói, phải là viên châu màu đen khảm trên cái nhẫn Hắc Phách ngọc đó. Viên ngọc đen với màu đen tuyền không có chút tì vết, người bình thường có lẽ cho rằng đây là loại ngọc thiên nhiên làm cảnh gì đó, nhưng nó lại không phải. Diệp Trùng nhận ra viên ngọc này, nó là quả của Hắc lạc yên thụ, gọi là yên châu. Hắc Phách ngọc là một loại đá quý cực kỳ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/su-si-truyen-thuyet/2172967/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.