Dịch: Độc Lữ Hành
Việc Ngao Ngọc giết Sử Quảng, bởi vì hoàng đế và đám cự đầu triều đình đã cùng nhất trí, tăng thêm tổ chức Nguyệt Đán Bình nắm trong tay đại quyền dư luận.
Cho nên ý kiến phần lớn người đọc sách đều phi thường thống nhất.
Cảm thấy Ngao Ngọc trở nên gay gắt mâu thuẫn, muốn bức phản phiên vương, sẽ mang đến tai họa khổng lồ cho đế quốc.
Cho nên Ngao Ngọc nên bị bắt xét xử, cho Trấn Hải Vương Sử Biện một cái công đạo.
Chỉ có như vậy Trấn Hải vương phủ mới không mưu phản.
Dưới loại dư luận thiên về một bên này, cho dù có quan viên và người đọc sách không đồng tình, lúc này cũng chỉ có thể giữ yên lặng.
Đây là bè cánh đấu đá, ai dám phát ra thanh âm dị loại, đó là tự tìm đường chết, tự tuyệt tiền đồ.
Nhưng dân chúng tầng dưới chót lại hoàn toàn khác.
Suy nghĩ của bọn họ bình thường là đồng tình với kẻ yếu, như vậy Ngao Ngọc và Sử Quảng ai mới là kẻ yếu?
Đương nhiên là Ngao Ngọc, hắn đáng thương cỡ nào, tay trói gà không chặt, mà Nộ Lãng hầu tước vị bị tộc nhân cướp đi.
Hắn và Hương Hương công chúa tình đầu ý hợp, kết quả Hương Hương công chúa bị ban cưới cho Sử Quảng, sống sờ sờ bị chia rẽ.
Không chỉ như vậy, ở trên triều đình hắn còn thiếu chút bị Sử Quảng đánh chết, thậm chí mấy cái nhà ở kinh thành đều bị đốt đi, mười người nhà bị thiêu chết.
Ngao Ngọc như vậy, chẳng lẽ còn không đủ yếu, còn chưa đủ thảm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/su-thuong-de-nhat-mat-tham/2354343/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.